Nếu Vân Vi đã nói là mở tiệc tẩy trần cho Giang Ninh bọn họ, tất nhiên trên bàn không chỉ có những món này. Diệp Lan nhìn lướt quà bàn đầy thức ăn, phát hiện đều là những món ăn trông rất hiện đại hóa.
Diệp Lan thấy thế cố ý hỏi một câu: “Những đồ ăn này trước đây chúng ta chưa từng thấy qua, trông chúng rất kỳ lạ, không biết những món này tên gọi là gì?”
Rõ ràng Vân Thiện là một người rất lắm lời, vừa nghe anh hỏi thế, không đợi ca ca hắn nói, hắn liền ba ba giới thiệu từng món: “Những món này tất nhiên là mới nghiên cứu ra, ở những nơi khác không thấy cũng là chuyện bình thường, trước mắt đạo hữu là tôm tích muối tiêu, món bên trái là tôm hùm pho mai, còn món to nhất ở giữa cũng là món mới được nghiên cứu ra, gọi là sushi.”
Vân Thiện vẫn còn đang giới thiệu những món ăn còn lại, giọng điệu vô cùng tự hào, như thể chính tay hắn làm ra vậy. Nhưng Diệp Lan cũng không còn hứng thú để nghe tiếp nữa, vì anh chỉ mới nghe tên món ăn thôi, thì anh đã đoán ra “tam tẩu” này cũng là người xuyên không giống như anh.
Trước khi đến Vân Hạ quốc, Diệp Lan chưa từng nghe nhắc đến tôm hùm. Lần đầu tiên ăn tôm hùm trên thuyền anh cũng không dám nhắc đến hai từ “Tôm hùm”. Bình thường anh chỉ gọi là tôm lớn tôm nhỏ.
Hơn nữa, trên bàn, anh còn thấy cả sốt sashimi cùng rừng đỏ thái lát bên cạnh sushi, nhìn rất chuyên nghiệp. Diệp Lan càng lớn mật đoán rằng “tam tẩu” này có lẽ là đồng nghiệp cũ của anh.
Diệp Lan rất tò mò với người cũng xuyên qua như anh, nghĩ đợi có cơ hội thì sẽ gặp một lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT