Nhìn động tác của Băng xà, Giang Nam không khỏi lo lắng hỏi: “Nó về sau sẽ luôn muốn uống máu của cậu đi?”
“Hẳn là sẽ không, nó đã ăn linh thảo và đan dược rồi.”
Sau khi thu phục Băng xà làm linh sủng, Giang Ninh liền kể chuyện nó đã đem một nữa linh thảo cùng đan dược ở trong không gian ăn mất.
Giang Nam nghe xong tấm tắc bảo lạ: “Cảm giác so với Tiểu Bạch còn tốn kém hơn.”
Bình thường Tiểu Bạch cũng ăn rất nhiều, lại phải là ăn ngon, cho nên Giang Nam đem chúng nó liệt vào cùng một loại.
Những lời này lập tức đắc tội hai con linh sủng, Tiểu Bạch ở trong không gian khôi phục linh lực liền mặc kệ hắn, còn Băng xà liền tỏ vẻ không cao hứng. Nó lượn quanh ba người bọn họ, thấy trên cổ Diệp Lan có một vết thương, nó liền bò lên liếm liếm, vết thương nháy mắt khép lại, làn da trở nên mịn màng như lúc ban đầu.
Cảnh tượng này khiến đám người Giang Ninh có chút kinh ngạc, tuy rằng trước đó bọn họ cũng đoán được nó có thể chữa lành vết thương trên tay của Giang Ninh, nhưng khi tận mắt nhìn thấy, vẫn cảm thấy vô cùng kỳ diệu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT