Chiều ngày hôm đó trời rất oi, tới một ngọn gió cũng chẳng có.
Tuy Sơn Hải đa số thời điểm trong năm thời tiết dễ chịu, thế nhưng cũng có lúc ông trời trái tính trái nết như hôm nay, đã hai ngày rồi trời nóng nực, ban ngày bói ra không được một bóng mây, gió cũng như bị bàn tay khổng lồ nào đó chặn đứng vậy.
Mấy cái quạt trần trong lớp chẳng giúp được gì, Trình Nhiên khát khô cổ, tranh thủ giờ ra chơi rời trường, định đi ra cửa hiệu đầu phố mua nước.
Tới cổng trường chợt nhìn thấy một nam một nữ khá bắt mắt đứng dưới gốc cây nói chuyện, nữ nhìn lướt qua hơi quen quen, nhìn kỹ thì ra là Khương Hồng Thược.
Nam thì cao ráo điển trai, hình như tên là Hoàng Khiêm, đại khái thuộc loại nhân vật phong vân trong trường đi, Trình Nhiên nghe thấy Du Hiểu nhắc tới tên hắn mấy lần, không nhớ lắm, tóm lại là kiểu nam sinh mà hôm nào đến lớp cũng có thư tình của nữ sinh nhét ngăn bàn ấy.
Chỗ này là con đường chính đi qua trường học, học sinh túm năm tụm ba qua lại rất nhiều, một đám nữ sinh tò mò đứng đằng xa, chẳng thèm che dấu ý định hóng chuyện gì cả.
Sau lưng Hoàng Khiêm cũng có một đám bạn hò reo cổ vũ, nếu là cô gái khác mà ở hoàn cảnh này e là sớm đỏ mặt rồi, Khương Hồng Thược lại chẳng quan tâm, bình tĩnh nghe xem Hoàng Khiêm muốn nói gì với mình.
Hoàng Khiêm nói về một số nội dung tiếng Anh ngoài sách giáo khoa, còn tiến cử cho Khương Hồng Thược.
Tiếng Anh của hắn rất tốt, lúc nào cũng đứng đầu toàn trường, còn Khương Hồng Thược thành tích chỉ đứng thứ năm thứ sáu trong lớp thôi, song lại hứng thú với tiếng Anh, cho nên hai người có nhiều đề tài chung ở mặt này, quan hệ hai người xưa nay luôn rất tốt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT