Cửa phòng vừa đóng sầm lại là Triệu Hành Kiến máng xa xả: “ Cậu cho rằng đơn giản chỉ là một cái hiệp hội à? Một đứa năm thứ nhất dám tùy tiện đi lập hiệp hội à? Cậu có biết suy nghĩ không hả?”
Cố Chính Thanh đột nhiên bị mắng, rất ủy khuất: “ Bí thư Triệu, tôi chỉ hi vọng sinh viên mới đem tính lực đặt vào chính đạo.” “Cậu não lợn phải không? Nhà trường cho đứa sinh viên đó 10 vạn học bổng đấy, 10 vạn đó dùng để chơi chắc? Cậu không dùng não lợn mà nghĩ đi.
Giờ bên viện nghiên cứu vi tính nói rồi, đoàn trường không cho thành lập hiệp hội thì mang danh nghĩa bọn họ.
Lúc đó thì trên lịch sử trường sẽ xuất hiện chuyện chưa từng có tiền lệ, một hội nhóm không thuộc đoàn trường ...
Cậu sẽ thành thằng hề, tất cả các cậu sẽ thành trò cười đấy, biết không hả?”
Mọi người hiểu rồi, Triệu Hoành Kiến tới đây không phải sửa chữa sai lầm của Cố Chính Thanh, bởi nếu thế thì chỉ cần gọi cú điện thoại là đủ, ông tới đây chuyên môn để mắng người.
Triệu Hoành Kiến sở dĩ nổi giận như thế là vì viện nghiên cứu đánh tiếng với ông, nói là có một hiệp hội mới thành lập nhưng đoàn trường không thông qua, bọn họ sẽ đỡ đầu cho hiệp hội đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play