Lớp giải thuật của giáo sư Đặng Tích Hoa được dạy ở giảng đường lớn phía góc tây nam trường, giảng đường bậc thang này là một trong ba giảng đường lớn nhất trường, sức chứa 500 người.
Bốn người tới khá sớm, còn chưa tới 7 giờ 30, chính xác là 7 giờ 17 thôi, nhưng mà đã đông lắm rồi, mỗi phút số sinh viên lại tăng lên với cấp số nhân.
Hai hàng đầu tiên theo “truyền thống vinh quang” là nhường ra để cho nữ sinh, thực ra là do tỉ lệ nữ sinh ít, tố chất lại không thấp, cho nên mọi người hiểm ngầm với nhau, để các cô ngồi hàng đầu, cho anh em thêm động lực mà học tập, chứ thi thoảng phải ngoái đầu lại thì không hay đúng không? Trình Nhiên ngồi ở nửa cuối cạnh ba thứ hàng nát, còn lâu mới tới giờ vào lớp, trong lớp rất ồn ào, có người phát hiện đại lục mới xinh đẹp sẽ huých người bên cạnh, người nọ nối người kia, sau đó bốn cặp mắt chiếu vào cùng một hướng.
Tiếp đó là mấy lời giao lưu thế này "Em gái tóc ngắn kia không tệ 7 điểm" " Áo vàng 6 điểm thôi, nhưng thêm 2 điểm vì mặc váy đẹp, chân nuột thật đấy" " Nhìn kia, nhìn kia, cực phẩm, tám điểm ...”
Đúng 8 giờ giáo sư Đặng Tích Hoa vào lớp, không ít sinh viên ngạc nhiên, mọi người đều bị học vị của ông làm có cảm quan sai về độ tuổi.
Giáo sư Đặng Tích Hoa trẻ hơn trong tượng tượng rất nhiều, tuy đã ngũ tuần rồi, nhưng trông như chỉ hơn bốn mươi, vóc dáng gọn gàng, bước chân nhanh nhẹn, quần âu sơ mi xanh đơn giản, khuôn mặt phổ thông, trán hơi rộng, không có gì đặc biệt.
Thế nhưng ông đứng trên bục giảng nhìn quanh một vòng, những tiếng xì xào, loạt xoạt trong lớp liền lắng xuống, Đặng Tích Hoa không cần tỏ ra nghiêm nghị vẫn rất có uy, nói luôn:” Chúng ta vào bài giảng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT