Tích Thủy Nham là nơi khá vắng vẻ, thường ngày cho thuê phòng, hiện là Tết nên không có mấy người, Tần Tây Trăn không cần ngụy trang quá nhiều, ít nhất là cô cũng không đeo khẩu trang, chỉ lấy khăn quàng cổ quấn cao che bớt phần nào khuôn mặt.
Lâu lắm rồi chưa gặp nhau, nhờ "công" của Tần Tây Trăn, hai người không có chút ngại ngùng nào, Trình Nhiên còn có chút bực tức mỉa mai: “ Cứ tưởng đại minh tinh chị phải bọc trong bọc ngoài ba tầng, không để lộ ra chút nào cơ.” “Cần gì chứ, bị nhận ra cũng có sao, kỳ thực cũng không phải nhất định bị nhận ra là người ta sẽ vây lấy đâu, đó là số ít phần tử cuồng nhiệt thôi, nếu là người bình thường cũng chỉ chào nhau giống như người quen.
Thậm chí có dì bán tạp hóa ở cổng tiểu khu nhà tôi, nói cháu dì ấy thích tôi lắm, sưu tầm vô số họa báo của tôi treo khắp phòng, cậu đoán thử xem lúc chú nhóc đó gặp tôi thế nào? Hì hì, xấu hổ giả vờ không nhận ra tôi ấy chứ.”Tần Tây Trăn đắc ý khoe khoang: Trình Nhiên thấy mặt mình nhất định đang co giật, âm trầm nói: “ Vậy vì sao chị lại muốn tôi đi mua những thứ này cho chị, làm tôi nghĩ chị ra ngoài nửa bước cũng không nổi, khiến tôi bị cô út nhà tôi bắt gặp.” “Tôi muốn chỉnh cậu đấy, ai bảo lúc tôi biểu diễn ở Thành Đô, cậu không đi.”Tần Tây Trăn trắng trợn tuyên bố lý do: Trình Nhiên ngửa mặt lên trời thở ra một hơi dài, cúi đầu xuống đất hít thở sâu ba lần, vẫn không thấy khá hơn: “ Tôi có thể bóp chết chị không?” “Được.”Tần Tây Trăn giật phăng khăn quàng cổ, kéo khóa áo, khép mắt ngẩng đầu lên: Vì cô đang ngồi trên tảng đá, Trình Nhiên đứng đó có thể thấy được xương quai xanh gợi cảm, nối liền với cổ trắng như tuyết, đôi mắt đẹp khép hờ, cặp môi hồng he hé, bộ dạng tùy y định đoạt.
Trình Nhiên lại hít thở mấy lần nữa, lần này tuyệt đối không phải nén giận, mà là ham muốn làm chút chuyện mà có lẽ nam nhân nào cũng muốn làm lúc này.
Rốt cuộc nén lại được, bực bội ngồi xuống bên cạnh cô.
Tần Tây Trăn cười hì hì mở mắt ra, khẽ vỗ vỗ lên đầu Trình Nhiên: “ Kỳ thực chỉ định chơi khó cậu, xem cậu có mua không, không ngờ cậu ngoan như thế.”
Trình Nhiên quay đầu sang: “ Lúc đó tôi chỉ nghỉ, chị đã phải nhờ tôi mua thứ này này, khẳng định là tới tình trạng cấp bách lắm rồi ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play