“Nhìn các vị đi, giờ bị Lôi Vĩ dắt mũi, nợ càng lúc càng lớn, anh cho là làm không công cho hắn vài năm là xong à? Đúng, có thể là thế, hắn có thể mở lòng từ bi tha cho anh.
Đó chỉ là một loại khả năng thôi, nhưng mà mong manh lắm, anh lý trí mà nghĩ hắn có chịu bỏ qua một con dê béo kiếm tiền cho mình không? Không đâu, hắn sẽ đổi cách khác khống chế anh, vì hắn biết anh không có khả năng phản kháng, vì sợ hãi đã ăn sâu vào tim anh rồi, lúc đó hắn có thể khống chế anh phạm tội, trói buộc anh vào cùng một con thuyền, lúc đó anh đừng mong thoát được nữa, vợ con anh đừng mong có cuộc sống bình thường, anh có thể sao cũng được, chị có thể sao cũng được, nhưng con cái anh chị? “ Triệu Thanh đứng dậy đi tới chỉ những bức ảnh của Tần Thiên trên tường, đứng bên cạnh bức ảnh cô mặc bộ váy thiên nga đen vươn mình bay lên cao: “ Thật xinh đẹp, tôi chưa gặp cô bé, nhưng nhìn bức ảnh này, tôi đoán con gái anh chị là cô bé rất ưu tú, rất có tương lai, đáng lẽ rất có tương lai ...
Tôi tiếc cho cô bé.”
Lời nói của Triệu Thanh không có bất kỳ bài bản nào, đơn thuần từ cảm xúc phát ra nhưng vì thế càng khiến người ta dễ đồng cảm, mẹ Tần Thiên bật khóc thành tiếng.
Đây là lý do Trình Nhiên gọi cả Triệu Thanh theo, hắn là thanh nhiên nhiệt tình, đi tới vỗ vỗ vai hắn, nói: “ Chú dì, cháu là bạn học của Tần Thiên, cháu biết tình trạng bạn ấy gần đây ra sao, ở trường bạn ấy như cái xác không hồn, bạn ấy chỉ còn cách buông thả bỏ mặc một bước chân nữa thôi.
Mười mấy năm qua bạn ấy kiêu ngạo như con thiên nga, nhưng bây giờ tự tôn bị dẫm đạp, nếu không có một điểm tựa để bạn ấy có thể ngẩng cao đầu trở lại, khả năng không vực dậy được nữa.”
Nói rồi lấy ra một tấm danh thiếp để lên bàn: “ Bạn ấy đang ở chỗ cháu, vì tình nghĩa bạn học, cháu sẽ cố hết sức chiếu cố bạn ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT