Ba người đi vào, Trình Nhiên lần đầu vào nhà Tần Thiên, thực sự là rất rộng, cảm giác chỉ riêng cái phòng khách rộng nguyên bằng nhà y rồi, chơi bóng luôn ở đây cũng được.
Ghế sô pha như to cái thuyền, TV cực lớn, ở thời đại này có thể nói là xa hoa, thậm chí có mùi thổ hào.
Nhưng mà thế sự khó lường, rèm cửa sổ kéo kín, bên trong chỉ bật cái đèn ngủ nhỏ, tựa hồ là không muốn người ngoài thấy ánh đèn bên trong.
Trong phòng còn có mùi mốc, trên bàn đồ ăn thừa không ai dọn, chai rượu vứt lung tung, mấy món đồ gỗ đắt tiền có vết chém.
Trong phòng có chút dấu vết của Tần Thiên, phía ban công treo quần áo của cô, mấy bức ảnh từ nhỏ tới lớn, ảnh học tiểu học trông còn mủm mĩm, năm sơ trung cao vượt lên, ảnh biểu diễn cùng mẹ trên sân khấu, cái nào cũng cười tươi.
Đèn trong phòng khách vỡ vài cái, còn hai cái đèn đỏ so le trong góc, chẳng ấm áp cũng chẳng thoải mái, hơi rờn rợn, bảo sao Tần Thiên không muốn về nhà, chỉ muốn bỏ đi, thà làm việc ở Thiên hành đạo quán tới chín mười giờ mới về.”Chồng tôi không có nhà, các vị không tìm được đâu.”Mẹ Tần Thiên hai tay ôm trước ngực với vẻ phòng bị: Cố Tiểu Quân nói: “ Vậy khi nào ông ấy về, chúng tôi có thể đợi không? Hoặc cho chúng tôi cách liên lạc?” “Lão Tần, bây giờ ...
Các vị tìm anh ấy làm gì? “ Mẹ Tần Thiên nhìn Trình Nhiên, vì thấy một đứa học sinh mặt mũi tuấn tú đi cùng cảnh sát hơi lạ, không rõ liên quan gì: Cố Tiểu Quân giọng rất chính thức, tạo cảm giác yên tâm: “ Chuyện là thế này, các vị yên tâm, chúng tôi biết nhà ông Tần Tống Nguyên xảy ra vấn đề, khả năng bị một số thế lực xã hội uy hiếp và đả kích, chúng tôi muốn gặp ông ấy tìm hiểu thêm tình hình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT