Cái phong cách như gió xuân đã đợi từ lâu rồi là sao? Bất ngờ mà mình đợi đâu? Không khóc thì tệ lắm thì cũng phải kích động ôm một cái chứ? Lại còn "tới thì cũng tới rồi" là ý gì? Thân thích nghèo Tết mò tới nhà "tới thì cũng tới rồi", chẳng thể đuổi đi, thôi thì nắm vài nắm gạo ném vào nồi ăn tạm.
Ý đó phải không? Kế hoạch mình khổ công vất vả dự trù nửa thế kỷ bị người ta trở tay đánh bay mất.
Không thể nào.
Vấn đề ở đâu ra chứ? Chẳng lẽ đám bạn của mình ở Sơn Hải bắn tin? Mỗi mình biết số điện thoại của cô ấy mà, thư thì không thể nhanh như vậy, vả lại cô ấy không tiết lộ nhà riêng, chỉ để địa chỉ trường, trường chưa đi học ...
Khả năng duy nhất là cô ấy gọi điện về nhà hỏi, nhưng thế thì cũng không biết lớp của mình được.
Lớp!...
Ngay cả lớp của mình cũng biết rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT