Du Hiểu đứng trước gương sửa sang lại quần áo, hôm nay hắn mặc áo sơ mi trắng tinh, quần jean mới màu xanh cũng mới mua, vì quần áo cũ đã cộc cả rồi.
Vừa ngâm nga hát vừa cầm bình keo xịt tóc xịt ít bọt trắng lên đầu, bôi chẳng bao lâu mỗi sợi cứng như cương châm dựng lên tua tủa, hắn rất hài lòng, tặc lưỡi háy mắt với chính bản thân trong gương.
Đi ra tới phòng khách, Du Hiểu chưa tận hứng, đứng trước gương lớn xoay trước xoay sau, tạo dáng làm vài động tác thật ngầu.
Hắn không cao, nhưng đậm người, da màu đồng khỏe khắn, có chút sức chút.
Làn sóng Hàn Quốc âm thầm xâm nhập vào thành phố nhỏ này, Du Hiểu biết ngày đầu đi học mà chải chuốt thế này không hợp lắm, nhưng mà hắn thích vậy .
Đeo cặp sách xuống lầu, thấy mấy nữ sinh ở khu tập thể nhìn mình, hắn hất tóc làm vẻ soái ca cao ngạo lãnh đạm, kết quả cửa sổ trên đầu xoạch một cái mở ra, mẹ hắn thò đầu ra ngoài cửa sổ dùng âm thanh cả khu tập thể nghe thấy quát: “ Du Hiểu, chưa mang giày này, cái thằng đầu năm đi học đã quên trước quên sau, mẹ ném cho con đây.”
Sau đó vèo một phát đôi giày đá bóng từ tầng ba bay xuống, trúng ngay vai Du Hiểu, giày thì sạch thật đấy, nhưng mà Du Hiểu mất mặt, mấy cô gái cười nghiêng ngả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play