Lúc người lớn đang tính tiền chia tay, Cao Thiều Ninh cũng thanh thủ tò mò dò hỏi người anh họ thần bí này này: “ Sao anh thi được vào Thập Trung thế?” “Vì anh học giỏi mà.”Trình Nhiên làm vẻ mặt hiển nhiên khoa trương: Cao Thiều Ninh phì cười, thấy cha mình đã rời đi, vẫy vẫy tay chạy theo, còn nói vọng lại: “ Gặp lại sau, thi thoảng em cũng tới Thập Trung chơi với chị Hàn Hàn đấy.” “Được, gặp lại em sau.”Mặc dù Trình Nhiên chẳng ưa gì Cao Thế Kim, song không để cảm xúc này ảnh hưởng tới mấy đứa em còn ngây ngô, vui vẻ vẫy tay chào lại: Cao Thế Kim lái xe từ bãi ra, hỏi Từ Lan xem có cần đi nhờ không, Từ Lan nói không cần, không thuận đường, với lại bến xe bus cũng rất gần, mẹ con họ muốn đi cho quen đường xá Thành Đô, phía Cao gia lái một chiếc Passat, hai chiếc Santana cùng một cái Suzuki rời đi.
Trên chiếc Passat, mẹ Cao Thiều Ninh vẫn còn tấm tắc khen: “ Không ngờ Trình Nhiên vào được Thập Trung, Ninh Ninh, phải phấn đấu nhiều nhé .”
Cao Thế Kim bực dọc: “ Thập Trung trừ học sinh giỏi ra còn có rất nhiều nhà quyền thế, Trình Nhiên vào đó chắc gì đã là hay.
Người xưa có câu thà làm đầu gà hơn làm đuôi phượng có lý đấy, ở Sơn Hải nó xưng hùng xưng bá gì còn được, tới Thập Trung có khí bị người ta đả kích không còn tự tin nữa, học hành đi xuống.”
Vợ hắn mắng: “ Anh thật là, sao không nghĩ chuyện tốt, nó là cháu anh cơ mà.”
Cao Thế Kim ngượng ngập: “ Thì anh chỉ nói thế thôi mà, loại chuyện đó không phải là không thể xảy ra .”............................................
Ăn cơm xong hai mẹ con về khách sạn thuê ngoài khu tập thể, tối hôm đó Trình Phi Dương cũng về, tối không tới ăn cơm là vì họp ở chính phủ tỉnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT