Bữa cơm rất vui vẻ, khi quay về khu tập thể, Du Hiểu kéo Trình Nhiên đi, không phải đi chơi game mà là ra vườn hoa sau nhà.
Khu tập thể Phục Long qua nhiều lần cải tạo, nhiều công trình thừa thãi hoang phế nhiều năm loại bị đập bỏ, thêm vào rất nhiều thứ, chỉ riêng có cái khu vườn này là vẫn giữ nguyên.
Thực ra cái vườn này cũng chẳng có gì nhiều nhặn, sân xi măng, bốn phía là bồn hoa, ở giữa có cây dung cổ thụ rất lớn, rễ bỏ lằng ngoằng trên mặt đất như rắn lớn, một cái xà đơn, hai cái xích đu, một cái cầu trượt, bảng bóng rổ ...
tất cả đều nhuốm màu tháng năm, nhưng cảm giác lại càng thêm thân thương.
Hai người họ thường tới dưới cái cây cổ thụ, bên cạnh là đèn đường tù mù, gối đầu nhìn sao trời, hôm nay cũng thế, Du Hiểu nằm xuống đất hỏi: “ Mày thi thế nào?”
Trình Nhiên hơi nhún vai:” Mày cũng biết đề thi cái trường đó biến thái thế nào mà, tao làm hết sức rồi, đợi thôi.”
Du Hiểu gật đầu không hỏi nữa, trước kia khi nghe Trình Nhiên nói muốn thi lên Thập Trung, chính hắn còn đánh giá đó là "khiêu chiến cấp địa ngục".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play