Bóng đêm ngoài cửa ngày một sâu, bên trong cửa sổ đèn treo pha lê mà nhà bình thường hiếm khi thấy được chiếu sáng cả phòng trong thứ ánh sáng rực rỡ mà không hề gắt.
Giờ Trình Nhiên đã hiểu vì sao đám công tử ca thượng tầng Sơn Hải có thái độ đó với Tạ Phi Bạch, trong nhà chắc chắn đã nghe ngóng được gì rồi.
Với vị trí mới này Tạ Hậu Minh có thể gây ra cải biến lớn về cách cục thương nghiệp truyền thống, trong khi thế lực bản địa chủ yếu dựa vào nó làm giàu.
Tất nhiên Tạ Phi Bạch chẳng thể ảnh hưởng tới cha hắn, nhưng mà thăm dò chút nội tình vẫn có thể, như phương hương ngả về đâu, với tài phú tích lũy của họ, còn kịp thời chuyển hướng.
Xem ra đám công tử ca tụ tập với nhau cũng không phải chỉ để chơi bời.”Vậy cậu thế nào, đi chứ? “ Người lớn vẫn ở bàn cơm uống rượu tán gẫu, còn Trình Nhiên và Tạ Phi Bạch thì sớm rời bàn, ra ghế sô pha phòng khách: Tạ Phi Bạch nhún vai: “ Đi chứ, cha tao không yên tâm để tao nằm ngoài tầm mắt ông ấy, ông ấy nói, quan trọng nhất là cả nhà phải ở cùng nhau.”
Xảy ra chuyện bắt cóc kia tới giờ vẫn để lại chút bóng ma tâm lý với Tạ Hậu Minh, giờ ông ta đi tới đâu cũng có cảnh vệ, đương nhiên không thể để cho vợ con mình ở lại Sơn Hải.”Tao thấy trường tư hợp với tao hơn, lần này định chuyện tới học viện quốc tế Gia Hàng, biết trường đấy không? “ Tạ Phi Bạch liếc Trình Nhiên nói: Trình Nhiên tất nhiên là biết, chỉ là nghiền ngẫm giọng điệu của hắn, sao cái ngữ khí thằng này toàn cảm giác ưu việt thế, lên mặt với mình à? Trường Quốc tế Gia Hàng cũng là cao trung siêu cấp, đứng đầu trong các trường tư trong tỉnh.
Hiểu rồi, đại khái thằng này nói, mày ở Nhất Trung là cái mẹ gì, lão tử tới hẳn Gia Hàng đấy, nhà tao có tiền mà, sao nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT