Thật may mắn thế giới trọng sinh này vẫn có bậc thầy ấy, Trình Nhiên nhìn từng phân đoạn kinh điển trên màn hình, thấy may mắn vô cùng, vì sự sai lệch của thế giới này, Trình Nhiên đôi khi nghĩ, những bộ phim vĩ đại trong ký ức, nếu không xuất hiện, liệu mình có nên tái hiện không? Về sau nghĩ kỹ lại thấy không thể, vì dù y có nhớ kỹ nội dung thế nào cũng không thể khôi phục lại từng chi tiết, ví như tinh túy trong lời thoại, góc quay, màu sắc ...
Quá nhiều thứ mà người ngoài nghề không thể hiểu, chỉ sợ vẽ rồng không thành lại thành rắn thì thật xúc phạm tác phẩm đó.
Bộ phim thì không còn gì để nói nữa rồi, đất trời cũng phải cảm động, kết thúc bộ phim quả nhiên là cả rạp khóc nức nở, ai nấy mắt đỏ hoe như mắt thỏ.
Đáng tiếc là không có cô gái nào dựa vào vai Trình Nhiên khóc, ngồi bên trái y là Du Hiểu, ngồi bên phải là đứa con trai xa lạ.
Ngược lại Du Hiểu được Diêu Bối Bối ôm cổ khóc, hắn máy móc vỗ vỗ lưng cô mấy cái, báo hại cả hai ra khỏi rạp không dám nhìn mặt nhau.
Khi ra khỏi rạp chiếu phim, mọi người thấy Trình Nhiên mắt khô cong, mặt tỉnh queo thì bất mãn lắm, Dương Hạ lên tiếng trước tiên: “ Trình Nhiên, sao cậu không khóc ...
Con người cậu làm sao lại sắt đá như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT