Trên đường có kha khá xe rồi, nhưng xe bus vẫn đi thẳng một mạch tới hậu sơn, sau đó là bắt đầu leo núi, chẳng phải vội, cứ thong thả mà đi, nhìn thấy xe cáp đi qua đi lại trên đầu, gặp cả người quen vẫy tay gọi nhau.
Đến được đại hùng bảo điện ở lưng núi, với người leo núi thắp hương đã là điểm tối cao, số ít thậm chí còn lên núi từ khuya cơ, họ lên đỉnh núi đón ánh bình minh đầu năm.
Nhưng cái đó không phải truyền thống, chỉ là mấy người trẻ tuổi bày ra thôi.
Mọi người lên đây đều ở chùa ăn ít đồ chay, cơm chay trong chùa không tệ, nhưng mà Trình Phi Dương và Từ Lan đã chuẩn bị bánh mỳ kẹp thịt rồi, cả nhà thắp hương xong sang một bên ăn lấy sức, chuẩn bị đi gặp cả nhà Dương Hạ lên núi.
Dương Hạ mặc áo thun và áo khoác trắng muốt, đi giày vải màu trắng, đội mũ che nắng, cao ráo thướt tha, tinh khiết như nắng sớm, đôi mắt khép hờ, hàng mi cong cong, cái mũi xinh xắn, cánh môi hồng đứng trước lư hương cầu nguyện, phong tình tiểu mỹ nhân khiến không biết bao nhiêu chàng trai rung rinh.
So với trước kia Dương Hạ quanh năm mặc đồ thể thao bình thường thoải mái tiện vận động, thì giờ cô biết chăm chút ăn mặc hơn nhiều, không chỉ là vì thiếu nữ biết làm đẹp, càng vì gia cảnh nhà cô cũng khác trước nhiều rồi.
Cha mẹ hai nhà đứng lại nói chuyện, còn Trình Nhiên và Dương Hạ ra ngoài cùa chờ, phóng mắt nhìn tới là cảnh núi sông rừng rậm, thành phố Sơn Hải chỉ như phần nhỏ ẩn trong đó, trên đỉnh đầu vạn dặm quang mây, gió nhẹ chuông ngân, cảnh tượng thanh bình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT