Ca khúc đã dừng, ánh đèn sáng trưng, tiếng vỗ tay và hú hét tạo nên một bầu không khí không thua kém gì màn biểu diễn của nhóm Dương Hạ.
Đã có người đứng dậy bắc tay làm loa hét: “ Bài tiếp theo!” “Hát Quốc tế ca đi.” “Đừng, hát quốc ca ấy, quốc ca đi.”
Hát một bài thôi mà Lâm Sở mồ hôi mồ kê nhễ nhại, cổ họng hơi rát, nhưng cảm giác sưỡng khoái vô cùng, tiếng vỗ tay phía dưới làm hắn phấn chấn vô cùng, thành công rồi, lúc này hắn thấy mình vô cùng cường đại, không sợ gì cả: “ Cám ơn mọi người, bài hát tiếp theo có lai lịch ...”
Hát xong một bài, không nghỉ mà lại tiếp tục bài tiếp theo, có phong cách nhạc rock, phía dưới khen không ngớt, thật không nhìn ra, chàng trai trông rụt rè như vậy chơi nhạc cũng máu lửa lắm.
Ở khu năm thứ hai cũng hết sức tán thưởng, bọn họ cười tới độ đến bây giờ bụng vẫn còn đau, khá lắm, đám đàn em khóa này rất biết chơi, hơn đứt bọn họ rồi.
Lâm Sở giơ tay ra hiệu cho đám đông lắng xuống, tự tin tháo micro khỏi giá, đi qua đi lại nói: “ Trong ban nhạc của chúng tôi, có một thành viên nữa, cậu ấy ở dưới, không lên biểu diễn, nhưng cậu ấy viết cho chúng tôi một bài hát .” “Hả, làm gì có đoạn này.”Trình Nhiên quay sang Tần Tây Trăn ngạc nhiên nói: Tần Tây Trăn không đáp, chỉ tựa cười tựa không.
Trình Nhiên có dự cảm không lành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play