Mãi không thấy tiết mục bắt đầu, phía dưới có người sốt ruột cằn nhằn.”Cứ tưởng tiết mục của cái ban nhạc này hảy bỏ rồi chứ, vẫn còn cố à? Thật đúng là bọn họ định bêu mặt năm thứ nhất của chúng ta sao?” “Đừng nói như thế, có thể lên sân khấu là thắng lợi rồi, dù sao lần đầu tiên mà, ai chẳng có lần đầu như thế, dù là năm thứ hai thì năm ngoái cũng là chim non mà .
| Trên sân khấu xột xoạt một hồi, đột nhiên cheng một cái, là tiếng chập cheng rơi xuống đất, sau đó là tiếng ngã, tiếng trống, tay trống Phó Tiêu luống cuống bò dậy trong bóng tối, phía dưới khán đài đã vang lên những tiếng cười.
Trương Kỳ thấp giọng mắng: “ Làm cái gì thế Phó Tiêu, không hỏng nhạc cụ chứ ...
Nếu không cậu chết chắc.” “Xin lỗi ...
Xin lỗi ...”
Lâm Sở lau mặt, vừa lau xong thì ánh sáng trên trần chiếu xuống, mọi người đều nhìn thấy.
Tiếng cười rộ lên.”Trông cái thằng ngốc kia kìa.”Tên trước kia đánh Lâm Sở chỉ sân khấu nói với đám anh em: “ Còn bày đặt tổ chức ban nhạc.” “Chúng nó làm nhóm hài thì có, ha ha ha ...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play