Trình Nhiên hát xong một khúc, Tần Tây Trăn cũng viết xong nhạc phổ vào cuốn sổ tay nhỏ có bìa da đẹp đẽ của mình, ánh mắt nhìn Trình Nhiên không che giấu xúc động trong nội tâm, vừa có cảm giác rung động mãnh liệt, vừa có cảm giác thành tựu lớn vì tìm được chàng trai này trong đám đông.
Chỉ là không hiểu vì sao Trình Nhiên cứ nhất quyết muốn che giấu thiên phú của mình.
Cô nàng ghita bass Trương Kỳ lẩm bẩm: “ Thật là hay .”
Chàng béo đánh trống trố mắt: “ Thì ra cậu thực sự hiểu âm nhạc à, đây có lẽ là bài hát hay nhất tôi nghe năm nay.”
Hai tay ghita chính phụ chen lấn ra sau lưng Tần Tây Trăn xem nhạc phổ, bài hát vừa rồi của Trình Nhiên bất kể âm luật hay biến hóa đều thứ họ chưa từng nghe thấy, nếu biểu diễn ra, nhất định gây chấn động lớn, có chút nóng ruột muốn thử tại chỗ.
Lâm Sở im lặng rất lâu, cuối cùng lấy dũng khí nói: “ Em thấy, Trình Nhiên hợp hát chính hơn em.”
Người ban nhạc đều nhìn về phía hắn, Trường Kỳ mặt ảm đạm, Phó Tiêu khẽ vô vai hắn, hai tay ghita không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT