[Xuyên đến thập niên 70, tôi mang thai ba bảo bối- Calantha]
Rất nhiều người cảm thấy khó hiểu đối với hành vi tặng táo cho người xa lạ của Lưu Li.
Có một người phụ nữ béo cùng với hai đứa con trai không quen với việc như thế.
Ngay khi người phụ nữ này mang theo mấy đứa con vừa mới lên tàu, thì liền thấy cảnh cho táo của Lưu Li.
Mà cậu bé nhỏ mập mạp mà cô ta dẫn theo cũng lập tức liền nhào tới, muốn cướp quả táo trên tay của Lưu Li.
May mắn là Lưu Li đã nhanh tay cất vào, nếu không thì đã bị thằng nhóc mập này thành công cướp mất.
Thằng nhóc mập vừa thấy mình không cướp được quả táo thì ngay tức khắc liền giở trò, ngồi dưới đất lăn lộn liên tục.
Cũng chưa từng thấy ai có thân hình béo như thế mà lại linh hoạt đến vậy...
Nhìn cậu bé nhỏ đang quậy phá, người phụ nữ béo cũng không kỉ luật con của mình, mà lại đi trách móc Lưu Li không phải phép.
Thật là sống lâu rồi mới thấy được loại người như thế.
“Cô làm sao lại cư xử như thế, con tôi muốn ăn thì cô cứ đút cho nó, sao lại nhỏ mọn đến như thế, chỉ là một quả táo mà thôi, cô cho người khác cũng là cho, cho con tôi cũng là cho, cô lấy về là có ý gì!” Người phụ nữ béo cảm thấy mình rất có lý nên cứ đứng tranh cãi với Lưu Li ở kia.
Một tay chống ở eo, một tay quơ quào chỉ qua chỉ lại, hoàn toàn không thèm để ý thằng nhóc mập đang lăn lộn trên mặt đất.
“Táo là của tôi, tôi muốn cho ai thì tôi cho, cô có ý kiến gì sao? Cô là ai? Tôi có quen biết với cô sao? Con trai cô muốn ăn thì cô mua cho nó đi, tôi lại không phải là cha mẹ của nó thì tại sao tôi phải cho nó?” Lưu Li cũng không quan tâm người phụ nữ béo gây rối không lí do này.
Cô lười để ý cái loại chỉ biết la lối, khóc lóc, lăn lộn này, nhưng mà người phụ nữ béo lại cứng đầu, không chịu ngừng lại, thể hiện vô cùng rõ ràng dáng vẻ người đàn bà đanh đá, “Ba điểm vô lí”*.
* “Ba điểm vô lí” [tục ngữ Trung Quốc]: Đề cập đến những người đang lộn xộn xung quanh và vô lý.
“Cô là người lớn rồi, ăn một quả táo của cô thì có làm sao? Cô ăn ở kia mà lại không cho con trai tôi ăn? Vậy thì cô đừng có ăn?” Người phụ nữ béo thể hiện ra bản lĩnh của mình giống như ở dưới quê, trước kia ở trong thôn của bọn họ, cô ta chưa bao giờ bị thiệt thòi, hôm nay cô ta sẽ khiến cho người phụ nữ gầy như que củi này mở mang kiến thức. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
Đúng vậy, ở trong mắt của người phụ nữ béo, “Dáng người mập mạp của cô ta mới là khoẻ nhất, nhìn người phụ nữ gầy như que củi này, gió thổi thôi cũng bay mất, cô ta không hề sợ một chút nào.”
Đối với những gì mà người phụ nữ béo nói, Lưu Li càng cảm thấy tức cười.
“Táo là tôi tốn tiền mua, dựa vào cái gì mà phải cho cô! Dựa vào việc cô mặt dày hay là dựa vào việc cô vô liêm sỉ, không biết xấu hổ! Muốn ăn thì tự mình bỏ tiền ra mua đi! Đây là con của cô chứ không phải con của tôi, có la lối, khóc lóc thì đối với tôi cũng vô dụng.” Lưu Li không chút khách sáo mà giận dữ đáp lại, truyện được dịch miễn phí bởi app t y t
“Vậy tại sao cô cho cái đứa ăn mày này mà lại không cho con tôi?” Người phụ nữ béo không phục nói, còn chỉ vào cậu bé nhỏ ở ghế bên.
“Cô có học không vậy, còn hay thích chỉ vào người khác, còn nữa tôi cảm thấy cô càng giống ăn mày hơn, người ta không muốn nhưng tôi tự nguyện cho, không liên quan đến cô.” Lưu Li nói một khách không thương tiếc.
Tiêu Chiến ngồi ở bên trong nhìn bọn nhỏ, nhìn vợ không cần tốn nhiều sức liền đánh bại người phụ nữ béo, thật sự là được mở rộng tầm mắt, anh cũng không biết vợ mình mạnh mẽ như vậy, bình thường nhìn cô hiền lành, dịu dàng, không ngờ giận lên là miệng lưỡi lại sắc bén đến thế, nói phát nào là trúng phóc tim đen của người khác phát đó.
Người phụ nữ béo lần đầu nghi ngờ sức chiến đấu của mình, lần đầu tiên rời khỏi thôn mà lại thua, “Tôi tôi tôi a...” Cô ta thật lâu cũng không thể nói thêm lời nào khác, tức giận mà kéo thằng nhóc mập đang khóc lóc, quậy phá, vỗ vỗ lưng mấy cái rồi đi về chỗ ngồi phía sau.
Vừa đi vừa chửi rủa, thấy bé gái nhỏ bên cạnh thì lại tát mấy cái bốp bốp cho hả giận, đánh đến nỗi bé gái nhỏ không dám kêu thành tiếng mà chỉ im lặng chịu đau “Mày là cái đồ rẻ tiền, cái của nợ này, không nhìn thấy em trai mày muốn ăn táo sao? Tại sao không đi lấy nó cho em trai của mày đi? Mày đúng là cái đồ sói mắt trắng*” Người phụ nữ béo mắng chửi thật sự rất khó nghe, rất nhiều người trên tàu đều cực kì xem thường cách làm của người phụ nữ béo.
*Sói mắt trắng: chỉ những kẻ phản bội.
Lưu Li cũng bất lực với tình cảnh của bé gái nhỏ, nhìn thân hình ốm yếu của bé gái nhỏ, quần áo rách nát tả tơi với những mảng vá to nhỏ khắp nơi, chiếc quần ngắn cũn cỡn chỉ đến mắt cá chân, cô cảm thấy có chút xót xa.
Ở hiện đại, vẫn còn một vài gia đình vẫn còn tồn tại tình trạng trọng nam khinh nữ, huống chi là bây giờ, Lưu Li bất lực mà thở dài...
Lúc nãy, cô đưa quả táo cho cậu bé nhỏ, cậu bé nhỏ vừa rồi cũng bị người phụ nữ béo làm cho sợ hãi, mẹ của cậu nhóc phải an ủi cậu nhóc cả buổi thì mới hết.
Cậu bé nhỏ nhận lấy quả táo, rồi nở một nụ cười ngọt ngào với Lưu Li, hai cái lúm đồng tiền vô cùng đáng yêu, cậu cảm ơn Lưu Li rồi sau đó mới nhận lấy quả táo.
Mẹ của cậu bé nhỏ quả thật đã dạy cậu nhóc vô cùng lễ phép.
Nửa giờ sau, tàu khởi hành đúng giờ, Lưu Li đưa quả táo mà bọn nhỏ ăn thừa lại cho Tiêu Chiến, anh cắn hai ba cái thì liền ăn xong rồi, bọn nhỏ cũng chơi đến mệt mỏi rồi ngủ trong xe em bé rồi...
Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.