[Xuyên đến thập niên 70, tôi mang thai ba bảo bối- Calantha]
Cuối cùng, cả nhà đều đã đi ngủ, Tiêu Chiến ôm lấy cô vợ nhỏ và chìm vào giấc mộng...
Sau một đêm phấn khích không ngủ, kết quả là cả gia đình đều thức dậy muộn.
Tiêu Chiến nhanh chóng đi vào nhà bếp để nấu bữa sáng. Khi Lưu Li mở mắt cũng đã hơn 9 giờ, sắp đến giờ ăn trưa.
Nhìn thấy Tiêu Chiến đang bận rộn trong nhà bếp, cô đi đến và ôm lấy anh từ phía sau, dựa đầu vào lưng anh, cảm thấy thật hạnh phúc.
"Nhanh đi rửa mặt đi, cơm đã nấu xong rồi, ăn xong chúng ta dẫn các con đi sở thú chơi." Tiêu Chiến vuốt mái tóc mềm mại của vợ và thúc giục.
"Biết rồi, chồng yêu." Lưu Li nói rồi hôn vào gương mặt điển trai của Tiêu Chiến, sau đó chạy đi như một chú thỏ.
Tiêu Chiến mỉm cười lắc đầu, vợ của anh cứ như một đứa trẻ.
Cả hai ăn sáng và sắp xếp đồ đạc, dự định sau khi đi sở thú sẽ ăn thêm gì đó một chút rồi về nhà...
"Chúng ta đi bằng xe buýt, đúng 5 trạm thì sẽ đến ngay cửa sở thú." Tiêu Chiến giải thích tuyến đường đã xem trước cho Lưu Li.
Cả hai đưa bọn trẻ đến sở thú, nhưng ở cổng lại khá vắng vẻ.
Không giống như trong tương lai, xe cộ và con người đông đúc, làm bất cứ điều gì cũng phải xếp hàng.
Đứng xếp hàng mua vé rồi xếp hàng soát vé, từ đầu tới cuối toàn là xếp hàng.
Tiêu Chiến nhanh chóng mua vé và quay trở lại, Lưu Li đứng đợi ở cửa, ba đứa trẻ hình như biết là đang được ra ngoài chơi nên hiền lành ngoan ngoãn ngồi trong xe đẩy, nhìn xung quanh với cặp mắt to tròn...
Cả hai đưa các con vào soát vé, trẻ con được miễn phí, vé người lớn thì một đồng một người, trong thời đại mà chỉ vài hào mộ ký thịt, thì một đồng một người được coi là xài xa xỉ.
Khi vừa bước vào cổng, có thể nhìn thấy một cái lồng sắt lớn giống như lồng chim.
Trong cái lồng sắt lớn đó có thể từng chứa các con thú hung dữ, nhưng trong đó đã lâu không có dấu vết của sinh vật nào. Trên đường vào, có thể nhìn thấy một vài con khỉ vàng nhảy nhót và chơi đùa giữa những cái cây. Bọn trẻ khi nhìn thấy khỉ liền kêu lên "Aaaahhh..." để thể hiện sự hào hứng của mình.
Tiến vào phía trong là khu nuôi hươu cao cổ, chúng đang nhai thức ăn trong miệng.
Lông của hươu cao cổ có họa tiết đốm và vạch kẻ. Phần trán rộng, mũi nhọn, tai to dựng thẳng, đỉnh đầu có một cặp gạc ngắn bằng xương, gạc được bao bọc bên ngoài bởi da và lông mịn; cổ cực kỳ dài (khoảng 2 mét), có một dãy lông cổ; cơ thể khá ngắn; bốn chân cao và cường tráng, chân trước hơi dài hơn chân sau, móng chân lớn; đuôi nhỏ, đầu đuôi có chùm lông màu đen. Hươu cao cổ thuộc họ hươu cổ dài, là loài động vật nhai lại thuộc ngành động vật gai cột sống, sinh sống chủ yếu ở châu Phi, tên tiếng Latinh có ý nghĩa là "con lạc đà có họa tiết báo". Chúng là loài động vật lưỡng cư cao nhất sống trên cạn ở thế giới.truyện được dịch miễn phí bởi app t y t
Họ tiếp tục đi ngắm nhìn những con gấu trúc đáng yêu. Trông thấy một con công đang ăn lê, tiếng kêu của nó không dễ chịu chút nào, phát ra tiếng "A-wo", một con công khác tiếng kêu lại giống tiếng con lừa, dường như hai con này là một cặp...
Ba đứa trẻ cũng bắt đầu học kêu theo tiếng của động vật, khiến mọi người cười nắc nẻ. Bọn nhỏ càng học càng nhiệt tình...
Trải nghiệm này thực sự thú vị, việc bắt chước cách kêu của động vật này chính là kỷ niệm đen tối của những đứa trẻ, sau này phải mang chúng đến đây nhiều hơn...
Tiếp theo là một hồ nước, trong khu vực này có các loài chim như hạc trắng, thiên nga và vịt trời, trên đồi đá nhỏ, là các loài chim như họa mi, sơn ca hót líu lo...
Ở thời đại này, sở thú không có quá nhiều động vật, không có sư tử, hổ và các loài khác giống tương lai. Ít người đến, vì vậy giá vé rất cao, đối với một gia đình bình thường có thể không bao giờ có cơ hội đến được đây trong đời.
Chưa đầy một tiếng, họ đã đi hết sở thú. Khi ra khỏi cổng, ba đứa trẻ vẫn không muốn đi, cứ kêu "Aaaahhh..." đòi quay lại xem tiếp.
Cặp vợ chồng an ủi bọn trẻ rằng lần sau sẽ lại đến. Không biết bọn trẻ có hiểu hay không, nhưng dù sao cũng đưa được ba đứa ra khỏi sở thú.
Trước khi về nhà, họ ghé qua một trạm thu mua. Trạm thu mua này do một người trẻ tuổi quản lý, cặp vợ chồng dễ dàng vào trong...
Họ tìm thấy hai bức tranh, một hũ thuốc lào và một chiếc ghế bập bênh làm từ gỗ sưa, thiếu mất một chân, họ cũng tìm thấy hai bộ sách giáo trình trung học, tất cả đã được Lưu Li cất vào không gian... ( truyện trên app T𝕪T )
Họ rời đi với một đống báo cũ, chỉ tốn một đồng.
Sau khi ra ngoài, Lưu Li cũng để đống báo cũ vào không gian, cặp vợ chồng lại đi đến một hiệu sách. Lưu Li dự định tới đây xem có công việc dịch sách nào không, vì trước đây cô là một học sinh giỏi, tiếng Anh đã đạt đến trình độ cấp 10, cô còn học tiếng Hàn và tiếng Nhật để xem phim Hàn Quốc, tiếng Đức và tiếng Pháp cũng không tệ, đó có thể là ưu điểm lớn nhất của cô…
Khi đến hiệu sách, chỉ có một người đàn ông trung niên đang sắp xếp sách.
"Cô cậu có thể vào mua sách và xem qua một chút, vừa có một lô sách mới đến." Người đàn ông trung niên chào hỏi hai người.
"Chào chú, tôi đến để xin việc." Lưu Li trực tiếp hỏi.
"Xin việc? Chúng tôi không tuyển người đâu!" Người đàn ông trung niên hơi ngạc nhiên, ông ta không biết về việc tuyển dụng.
"Tôi thấy trên báo là ở đây đang tìm dịch giả, không phải sao?" Lưu Li giải thích.
"Đúng là chúng tôi đang tìm dịch giả, cô đến ứng tuyển dịch giả à? Tiếng Anh của cô thế nào? Cô đã từng làm công việc này trước đây chưa?" Người đàn ông trung niên lắng nghe và hỏi lại Lưu Li.
Nhìn cô gái này khá trẻ, không biết cô có thể làm được hay không.
"Có yêu cầu gì không ạ? Tôi có thể làm thử không?" Lưu Li hỏi một cách chân thành.
Người đàn ông trung niên suy nghĩ một lát và nói: "Đợi một chút." Ông ta nói xong rồi lên lầu.
Hai người đợi dưới tầng trệt.
Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.