[Xuyên đến thập niên 70, tôi mang thai ba bảo bối- Calantha]
Gạo và bột mì đều là 2 đồng 5 một ký, đường đỏ và đường trắng là 2 đồng một ký, thịt lợn là 2 đồng 5 một ký. Gà và vịt đều là 7 đồng một con. Thịt bò là 3 đồng một ký, thịt cừu là 2 đồng một ký, hoa quả và rau củ đều là 2 đồng một ký, bông gòn là 3 đồng một ký...
Cuối cùng, tổng cộng đã kiếm được 235.752 đồng.
"Anh phải mang thêm một ít, nếu không thì không đủ đâu." Lưu Uy đếm tiền và đưa cho Lưu Li. Ngay từ lúc nhìn thấy vợ của người anh em mình, Lưu Uy biết ngay ai là chủ gia đình, nên đưa tiền trực tiếp cho Lưu Li.
Lưu Li chỉ nhận được 230.000 đồng, số tiền còn lại cô dự định để Lưu Uy giúp cô thu thập vàng, ngọc, đồ cổ, tranh chữ và các vật phẩm khác.
"Nếu có những thứ ấy thì giúp em thu thập nhiều thêm một chút, tiền có thể trừ trực tiếp vào tiền hàng lần sau, em có thể cung cấp hàng hóa một tháng một lần, em sẽ cho người giao hàng trực tiếp tại đây, anh chỉ cần đến lấy thôi." Lưu Li nói.
"Được, vậy anh sẽ giúp em thu thập thêm một ít, những thứ này bây giờ không đáng tiền, nhưng tương lai chắc chắn sẽ có giá trị, chỉ cần cất giữ cho tốt." Lưu Uy nghiêm túc nói.
Dù là gia đình anh em thân thiết nhưng Lưu Uy vẫn lo lắng và nhắc nhở.
"Đừng lo, chúng tôi chắc chắn sẽ cất giữ kỹ." Tiêu Chiến biết anh ta thật sự lo lắng cho gia đình mình.
Tiêu Chiến giúp Lưu Uy chất đồ lên xe, cả hai đều là quân nhân nên việc khuân vác hàng trăm ký là chuyện bình thường, huống hồ là người có sức mạnh như Tiêu Chiến.
Hai người chỉ mất nửa giờ để chất đồ lên xe.
"Lão Tiêu, tôi đi trước đây, phải giao hàng đến Kinh Đô trong đêm."
"Được, anh hãy chú ý an toàn, chúng tôi sẽ trở về sau." Tiêu Chiến vỗ vai Lưu Uy nhắc nhở.
"Không sao, sẽ có người đón tôi ở ngoại ô thành phố, yên tâm, lần sau có thời gian thì mình cùng nhau uống rượu nhé." Lưu Uy nói khi lên xe.
Sau khi nhìn Lưu Uy lái xe đi, Tiêu Chiến liền quay lại kho.
Lưu Li đã gửi tiền vào không gian và đang ngồi trên xe đạp chờ.
"Chúng ta cũng đi thôi, ngày mai đưa các con đi tham quan sở thú xong rồi về nhà nhé." Lưu Li cảm thấy nhớ nhà, truyện được dịch miễn phí bởi app t y t
"Được, nghe theo vợ." Tiêu Chiến khóa cửa kho và cùng vợ đi xe đạp trở về nhà nghỉ.
Lúc đi họ vẫn để hé cửa cho nên khi trở về rất thuận lợi.
Khi hai người vào phòng, họ khóa cửa tiến vào không gian. Lưu Li không thể chờ đợi để được đếm tiền...
Nhìn vợ mình mê tiền như vậy thật đáng yêu...
Sao trên đời lại có người tài giỏi như cô chứ.
Lưu Li đổ tiền lên bàn, mời Tiêu Chiến cùng chia sẻ niềm vui đếm tiền.
"Ha ha ha...Em có rất nhiều tiền, thật là vui quá đi." Lưu Li cười nói, "Có tiền làm em hạnh phúc quá!"
Tiếng cười của Lưu Li đánh thức ba đứa trẻ đang ngủ say.
Tiêu Chiến nhìn thấy ba đứa con mới thức dậy, rồi nhìn vợ đang bị cuốn hút bởi tiền. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Anh từ từ đi qua để đưa các con lại gần, nhìn cách đứa con trai thứ hai và mẹ nó mắt long lanh khi nhìn thấy tiền, anh hơi ngạc nhiên. Đúng là hai mẹ con ruột.
Quay sang con trai cả và con trai út, Tiêu Chiến trở nên bình tĩnh hơn. Cả hai đứa nhỏ nhìn nhau một cái, rồi lại liếc sang cậu con trai thứ hai đang đắm chìm trong tiền bạc một cách khinh thường.
"Hai đứa đang tỏ ra khinh thường đúng không! Phải không! Còn nhỏ như vậy đã biết khinh thường à? Điều này... quá... quá..."
Trong lòng Tiêu Chiến suy nghĩ lung tung, nhìn sang trái, nhìn sang phải, anh rất ngạc nhiên và vui mừng với trí thông minh của các con trai.
Anh thật may mắn khi có ba đứa con trai thông minh như vậy, trái tim của một người cha tràn đầy hạnh phúc.
Ngay khi vợ không để ý, đứa con trai thứ hai đã bò qua và lăn lộn trong đống tiền.
Tiêu Chiến và hai người con còn lại lặng lẽ quay mặt đi, thật không thể nhìn thêm được...
"Chồng ơi, mang cái hòm lớn chứa tiền của em qua đây." Lưu Li vừa đếm tiền vừa ra lệnh.
Tiêu Chiến không dám lơ là, lập tức vào trong nhà lấy hòm tiền ra.
Lưu Li xếp cả đống tiền thành từng bó lớn rồi chất vào hòm.
Cái hòm này là Tiêu Chiến giúp Lưu Li làm trong không gian, đặc biệt dùng để chứa tiền.
Lưu Li đặt hòm tiền vào trong một căn phòng, đây là căn phòng Lưu Li để đồ quý giá, có diện tích hơn trăm mét vuông, những món đồ có giá trị nhận được trước đây cũng đều đặt trong căn phòng này.
Con trai thứ hai nhìn cái hòm tiền bị cất tỏ vẻ không hài lòng, bò vào trong hòm không muốn ra ngoài…
Tiêu Chiến nhìn vợ một cái, rồi lặng lẽ ôm con trai thứ hai ra khỏi hòm...
Cậu con trai thứ hai, Tiêu Vân Nhĩ, thấy khóc lóc cũng vô ích nên đã dừng lại.
"Vợ ơi, đã muộn rồi, đi rửa mặt rồi đi ngủ thôi." Tiêu Chiến nhìn cô vợ vẫn còn đang phấn khích nhắc nhở.
"Được rồi, cùng nhau đi ngủ thôi."
Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.