Chúc Như Mạn có vẻ rất lo sợ, từ
việc cô ấy không hỏi anh có tức giận hay không, mà hỏi là anh có phát cáu hay
không là có thể đoán được.
Vãn Gia trộm liếc mắt nhìn qua một
cái xem sắc mặt của Chúc Ngộ Thanh, trong lòng lại thầm tưởng tượng bộ dáng anh
phát hỏa sẽ như thế nào.
Trong tầm mắt, Chúc Ngộ Thanh nhàn
nhạt nói ra một câu: “Con bé đúng là nên chịu một chút giáo huấn.”
Xem thời gian trước mắt, đã là rạng
sáng.
Chúc Ngộ Thanh tắt đèn, người cũng
nằm xuống giường, tay cũng tự nhiên vòng qua eo cô, sau đó lên tiếng hỏi Vãn
Gia: “Đã tốt hơn chút nào chưa?”
Hơi ấm lướt qua tai, tay đặt ở trên
eo cô cũng đang chậm rãi xoa nắn, Vãn Gia hơi đỏ mặt: “Tốt hơn rất nhiều rồi.”
“Không còn chỗ nào khó chịu chứ?”
“…… Không có.”
Chúc Ngộ Thanh nghĩ nghĩ: “Ngày mai
anh ở nhà với em nhé?”
Đây là có ý tứ gì nữa đây? Vãn Gia
càng đem mặt vùi sâu vào gối, cẳng chân hướng ra sau nhẹ nhàng đá một đá: “Anh
bận việc của anh đi, không cần bận tâm đến em.”
Ăn một đá của cô, Chúc Ngộ Thanh
cười, đè cô lại: “Vậy ngoan ngoãn ngủ đi.”
Ngủ một giấc xuyên đêm, vừa tỉnh dậy
đã thấy ánh mắt trời đã lên cao đầu.
Vãn Gia ngủ đến giữa trưa, khi cô
thức dậy, Chúc Ngộ Thanh đã sớm đi đến công ty.
Vãn Gia đến phòng khách ăn cơm trưa,
cô vừa ăn vừa nói chuyện điện thoại với
Cao Minh.
Cao Minh đang than thở, nói con gái
vì trốn tránh việc đi đến nhà trẻ nên mỗi ngày đều khóc lóc đòi tới Bắc Kinh để
tìm cô.
Nói đến việc này, Cao Minh hỏi: “Cậu
cùng tổng giám đốc Chúc dự tính khi nào mới tổ chức hôn lễ?”
“Hẳn là tháng sau.” Vãn Gia uống một
ngụm canh, đáp lại một cách không chắc chắn.
Những chuyện này đều là do Chúc Ngộ
Thanh xử lý, cô trước giờ chưa từng hỏi qua việc này.
Cao Minh bắt đầu lải nhải: “…… Cậu cùng
với Dư Dao đều không có lương tâm như nhau, kết hôn rõ ràng là chuyện của cả
hai người, nhưng các người lại phủi tay đi làm chưởng quầy, tất cả mọi việc đều
đè lên vai của chúng ta.” Sau đó anh ta lại hỏi: “Cậu có biết khi trước hôn lễ
một đêm, cô ấy đã nói với tôi cái gì không?”
Vãn Gia nhớ rõ, nhưng cố ý nghẹn
cười mà hỏi: “Nói cái gì?”
“Cô ấy nói cô ấy là xã khủng(người
sợ hãi đám đông), hỏi tôi có thể đi lên lễ đường một mình hay không.” Nhắc tới
chuyện cũ, Cao Minh thật sự cảm thấy không còn gì để nói: “Tôi quả nhiên là
không có số hưởng phúc, hiện tại ngay cả con cái đều đã có nhưng cô ấy cũng mặc
kệ, từ đó tôi cũng được thăng cấp lên làm ông bố bỉm sữa, ông đây đúng là sống
không dễ dàng mà...”
Phía sau bực tức chính là ngọt ngào,
hai người tám chuyện từ sinh hoạt đến cả công tác, cuối cùng lại vòng về chuyện
tổ chức hôn lễ.
Vãn Gia có chút phiền muộn: “Thang
Vũ có khả năng sẽ tới, cậu còn tới sao?”
“Điều này còn phải nói à? Đương
nhiên là muốn đi rồi!” Cao Minh không chút nghĩ ngợi mà trả lời.
“Được, vậy tới lúc đó tôi chờ các
cậu tới.”
Sau khi tắt điện thoại, Vãn Gia gửi
tin nhắn bằng giọng nói cho Tế Tế, nhắc nhở cô bé phải chăm chỉ đi học thì đến
kỳ nghỉ mới được đến chỗ cô chơi.
Ăn xong bữa sáng, cô đi đến ban công
đi đứng vài vòng để tiêu thực, rồi mới trở về phòng rửa mặt.
Phòng tắm đã rửa sạch qua, bồn tắm
sạch sẽ, quần áo rơi xuống đất cũng đều đã được nhặt lên cho đi giặt sạch sẽ.
Trên mặt đất còn lót một tấm thảm, cho dù là nửa vệt nước cũng không có, không
còn khung cảnh hỗn độn như đêm qua nữa.
Vừa xoa đều sữa rửa mặt, Vãn Gia vừa
đứng ở trước gương, nhìn bộ dáng chính mình khi gương mặt dính đầy bọt, cô đột
nhiên nghĩ đến một màn tối hôm qua, gương mặt tức khắc liền đỏ ửng đến mang tai.
Lúc đó chân tay cô vô cùng vụng về,
tứ chi giống như đang bị rỉ sắt, mà anh lại không chút hoảng loạn, chậm rãi dẫn
đường, làm đến mức cả người cô đều nhũn ra.
Nhưng cuối cùng chứng minh rằng dù
bên ngoài có ra vẻ thân sĩ, thì cũng chỉ là một con sói kiên nhẫn mà thôi, đúng
là một con cáo già chính hiệu.
Thời tiết hiện giờ thật sự làm cho
người ta không muốn động đậy, Vãn Gia quyết định lên lầu xem một bộ phim điện
ảnh.
Cô mở đèn, lời mở đầu của bộ phim tự
động hiển thị trên máy tính.
PPT còn chưa xem xong, Wechat liền
phát ra âm thanh báo có tin nhắn tới.
Là Chu Kha gửi tin nhắn đến, nói E.M
đột nhiên có biến động, trừ ra những người đang có chức vị đang thao tác vận
hành, hầu như dành toàn bộ lực lượng để cạnh tranh cùng tập đoàn HC ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.