Chu Chức Trừng cũng không phải là vì
giận dỗi nên mới không đi ăn cơm, đối với cô mà nói, công việc mới là thứ quan
trọng hơn.
Cô rót cho Lâm Đào một tách trà.
Lâm Đào nhấp nước trà, bỗng nhiên mờ
mịt nói: "Trừng Trừng, sao cuộc đời chị lại biến thành như vậy?”
“Chị không thay đổi, người thay đổi
là Trần Phi. "Chu Chức Trừng nhìn cô ấy, nhẹ giọng nói: “Chị còn nhớ lúc
học cấp hai không, khi đó chúng ta cùng nhau theo đuổi thần tượng, tích góp
tiền rất lâu, sau đó lén chạy vào thành phố mua đĩa nhạc, lúc trở về, chúng ta
ở trên xe buýt cùng nhau dùng MP3 nghe nhạc, khi đó, chúng ta nói sau này phải
gả cho người toàn tâm toàn ý chỉ có mình, giống như trong bài hát viết vậy.”
Lâm Đào nhớ tới hồi ức đã lâu, thần
tình hoảng hốt, ánh mắt cô ấy sưng đỏ, cố gặng ra nụ cười: "Đúng vậy, tiểu
cô nương mà, lúc ấy chúng ta còn cùng nhau xem rất nhiều tiểu thuyết ngôn tình,
còn nói muốn gả cho người đàn ông hoàn mỹ như trong tiểu thuyết, thế nhưng,
hiện thực dù sao cũng là hiện thực, ngoài đợi thực làm gì có nhiều người đàn
ông hoàn m� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.