“A!” Chu Chức Trừng nghe thấy tiếng
hét chói tai của người đàn ông.
Là Triệu Diên Gia, giống như anh ta
mới là người đang ôm con gà mái kia, anh ta mở to hai mắt, hướng Giang Hướng
Hoài vọt tới, quơ quơ cánh tay để đuổi con gà mái già kia: "Tránh ra, nghe
không!”
Con gà mái già rõ ràng là càng lúc
càng sợ hãi, càng vỗ cánh mạnh hơn.
Cả người Giang Hướng Hoài như trở
thành một bức tượng điêu khắc, không nói một lời, mím chặt môi mỏng, vẻ mặt đầy
căng thẳng, đôi mắt u đen không thấy đáy, màu môi lại hơi trắng bệch.
Triệu Diên Gia cũng không phải là sợ
gà, chỉ là anh ta chưa từng bắt gà, con gà mái già bị anh ta dọa đến mức loạn
trí cứ kêu “éc éc éc”, hoảng loạn đến mức mổ loạn trên người Giang Hướng Hoài.
Các thôn dân chung quanh cũng không
tin có người sẽ sợ gà đến không thể nhúc nhích, lại càng không cảm thấy gà có
cái gì phải sợ, còn ở một bên cười ha ha nhìn tình huống khôi hài trước mặt.
Triệu Diên Gia ra tay bất ngờ tóm
lấy cổ con gà, cho rằng mình đã nắm được số phận của con gà.
Xong rồi.
Chu Chức Trừng vội vàng đứng dậy, ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).