Không cần tìm kiếm tiếp, trên cơ bản
Hòa Ngọc đã hiểu rõ tình huống của ải này.
Đương nhiên, hiện tại cậu sẽ không
nói cho những người khác.
Ở ải này, Hòa Ngọc vẫn có việc cần
phải làm.
So sánh nội gián của phó bản này
với ma sói, trong trận đấu chỉ có dân thường và một con sói, sói cũng không có
ưu thế.
Chín dân thường và một con sói, hiện
tại chỉ còn lại bảy dân thường và một con sói.
Ở ải này, chắc chắn sói phải giết
chết ít nhất một dân thường.
Đồng thời khi ải này kết thúc, còn
phải loại bỏ một dân thường khác.
Ải thứ tư kết thúc, chỉ còn lại một
cơ hội bỏ phiếu ngay sau khi ải thứ năm kết thúc, Hòa Ngọc phải bảo vệ mình
sống đến lúc đó, còn phải bảo đảm lúc đó bản thân sẽ không bị bỏ phiếu loại.
Ải thứ tư làm thế nào để không bị
bỏ phiếu loại, Hòa Ngọc đã nghĩ ra cách.
Việc cậu phải làm ở hiện tại chính
là…
Giết chết một “dân thường”.
Người được chọn vốn dĩ là người
khác, nhưng hiện tại cậu đã thay đổi kế hoạch.
Ải này tuyển thủ có thể không chỉ
nhìn thấy ảo ảnh, hiển nhiên cũng có sự thật, người có thể nhìn thấy sự thật e
rằng người đó cũng không rõ, người khác cũng càng không rõ.
Ải này cho nội gián trạm kiểm
soát để ra tay, nhưng mỗi lần nội gián ra tay đều có thể bị người khác nhìn
thấy.
Chỉ cần người đó phân biệt được thật
giả, nội gián sẽ bị lộ ra.
Nhưng hiện tại bọn họ vẫn chưa đoán
ra được tình hình, cho nên vừa nãy Hòa Ngọc mới lừa được.
Đợi đến khi những người khác phát
hiện ra điểm này.
Cậu sẽ không lừa được nữa.
Cho nên, không thể giữ Kiều Viễn lại
được.
Còn về việc làm sao để giết Kiều
Viễn, trong lòng Hòa Ngọc đã có kế hoạch.
Cậu mở sổ ra nhìn, ở trên có ghi rõ
nội dung các ảo ảnh mà tất cả mọi người đã nhìn thấy, Hòa Ngọc lại nhìn thêm
một lần nữa, khép sổ lại cất vào trong ba lô.
Khóe miệng cậu hơi cong lên, nở nụ
cười đầy ẩn ý.
Mọi thứ đều có quy luật, cho dù tất
cả mọi người đều cho rằng ảo ảnh là giả thì cũng sẽ có quy luật.
Mà quy luật, chính là mật khẩu.
Mật khẩu mở ra chân tướng đồng thời
cũng là mật mã đạt được mục đích.
Kiều Viễn lại đi vào ải thứ tư, xung
quanh nhìn giống hệt như trước đó, chỉ là lúc đó anh ta có thể nghe thấy cuộc
hội thoại của Hòa Ngọc và Early, loáng thoáng cũng có thể nhìn thấy bóng người,
anh ta không dám đến gần nhưng cũng không thấy rõ.
Mà lần này, anh ta không nhìn thấy
bất cứ thứ gì.
Kiều Viễn nhấc chân, cẩn thận đi về
phía trước.
Vừa nãy khi anh ta thảo luận với
nhóm Đoàn Vu Thần có tổng kết chỉ cần bản thân không ra tay, ảo ảnh sẽ không
làm mình bị thương, sở dĩ Vạn Nhân Trảm bị thương là bởi vì gã ra tay với người
ở trong ảo ảnh.
Làm tất cả những gì với người trong
ảo ảnh cũng chính là làm với chính mình.
Sự tấn công của gã sẽ rơi vào chính
gã.
Khi Vạn Nhân Trảm phát hiện ra điều
này, lập tức dừng tấn công, mặc kệ người trong ảo ảnh tấn công lên người mình.
Sau đó khi ảo ảnh biến mất, gã liền
đi khỏi.
Kiều Viễn nhìn sợi dây thừng mảnh
trên cổ tay, cũng không quá lo lắng.
Chỉ cần ảo ảnh không làm anh ta bị
thương, anh ta cũng không quan tâ ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).