《Đại Ma Vương Tàn Nhẫn Thầm Yêu Tôi-Calantha》
“Lệ Trầm,
anh cởi quần áo ra.”
Mặc Sở
nhìn Lệ Trầm, cả mặt nghiêm túc nói.
Vì
tăng tốc độ, Lệ Trầm dùng đả pháp lấy mạng đổi mạng, mặc dù quanh người anh có
ngọn lửa bảo vệ, vết thương không tính là quá nguy hiểm, nhưng vết thương ngoài
da ở quanh người có thể không tính là ít, không chỉ nhiều, hơn nữa sâu hơn, một
người quần áo màu đen cũng bị máu thấm ướt.
Mặc Sở
không còn chờ mà đi ra ngoài, trực tiếp bảo Lệ Trầm rời khỏi chỗ này thay quần
áo, cô lập tức trị thương giúp anh.
Không
nguy hiểm đến tính mạng thì không mất mạng, nhưng mà mất máu quá nhiều cũng sẽ
mất mạng.
Mặc Sở
với lương tâm bác sĩ, tự nhận là nói không có gì không ổn, nhưng lời của cô vừa
ra khỏi miệng, hai người duy nhất trong kho đồng loạt ngạc nhiên nhìn cô, ngay
cả mới vừa rồi Nhóc Vàng đánh lén thành công cũng dừng đong đưa cái đuôi khoan
khoái, một đôi tai chợt dựng lên, ngẩng đầu nhìn về phía cô.
Mặc Sở
nhíu mày: “Sao vậy?”
Cởi quần
áo chữa vết thương mà thôi, tại sao nhìn cô như lưu manh vậy?
Lời của
cô vừa ra khỏi miệng, Lệ Trầm dẫn đầu nói: “Không có gì.”
Sau đó
anh quay đầu nhìn về phía Khang Tinh Trì.
Khang
Tinh Trì họ khụ một tiếng: “Không có gì, điều này có thể có gì chứ, thân thể
quan trọng nhất.”
Sau đó
nhanh chóng đứng lên đi về phía dây leo bên kia: “Tôi đi xem tình hình dây leo
như thế nào một chút, mọi người tiếp tục.” Thuận tay dẫn Tiểu Vàng cùng đi.
Nói giỡn,
Mặc Sở bảo ông anh trai cool ngầu Lệ Trầm
cởi, đừng nói là ở chỗ này, cho dù là ở trong đám người, đoán chừng ánh mắt Lệ
Trầm cũng không chịu cởi.
Nhưng không hiểu sao anh cởi
vẫn cởi, Mặc Sở nhìn cởi quần áo chắc chắn không thành vấn đề, nhưng những người
khác thấy được, vậy thì không biết là cảnh tượng gì.
Cũng
là bản thân Mặc Sở cảm thấy ông anh trai cool ngầu nhà cô là người tốt, cô cũng
không dám lấy chuyện này ra để trêu đùa.
Khang
Tinh Trì ngồi chồm hổm bên cạnh thực vật biến dị đã
chết, Lệ Trầm duỗi tay cởi nút áo.
Mặc Sở
thấy hình đan chéo chằng chịt trên lồng ngực, tất cả đều là vết thương mới.
Mặc Sở
hít sâu một hơi, hỏi: “Anh không đau sao?”
Lệ Trầm:
“Không đau.”
Mặc Sở
nghe anh nói như vậy, trong lòng cũng có chút tức giận khó hiểu.
Nhưng
cô tức giận, xuống tay vẫn rất nhẹ.
Cả
lòng bàn tay cô bị ánh sáng màu xanh dương bao quanh, nhẹ nhàng chạm lên trên lồng
ngực anh.
Cơ bắp
toàn thân Lệ Trầm mạnh mẽ co rút nhanh, băng bó trên lồng ngực căng đầy.
Mặc Sở
sửng sốt, nhỏ giọng lên tiếng hỏi: “Tôi sờ lên vết thương được không?”
Lệ Trầm
có một lúc không nói chuyện, chỉ chốc lát sau, âm thanh có phần ấm ách trả lời:
“Được.”
Dĩ
nhiên Mặc Sở không tin.
Cô chỉ
nghĩ anh không muốn khiến bản thân lo lắng, cố ý nói an ủi cô như vậy.
Ánh
sáng màu xanh dương vào trong cơ thể anh, cô không nhịn được lên tiếng khuyên
anh: “Rõ ràng có phương pháp tốt hơn, không cần thiết liều mạng như vậy.”
Lệ Trầm
lắc đầu: “Nhưng đây là cách nhanh nhất.” Anh nhanh một chút, Mặc Sở có thể an
toàn một chút, anh biết mình không chết được, ở trong lòng anh, đây mới là lựa
chọn tốt nhất.
Mặc Sở
nhớ đời trước Lệ Trầm nói đánh nhau không cần sống, thở dài nói: “Được thôi, tốt
xấu đồng đội của anh là một người có hệ trị liệu,
tôi còn có thể điều trị giúp anh.� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.