《Đại Ma Vương
Tàn Nhẫn Thầm Yêu Tôi-Calantha》
“Tại sao anh không nói
cho chúng tôi chuyện ngoài chúng tôi ra anh còn mời thêm những người khác nữa!”
Khi nhóm của Mặc Sở đến
địa điểm tập hợp với thiếu tá Vọng Giang thì nghe được có người nói như vậy.
Cô nhìn qua thì thấy có
ba anh em sinh ba giống nhau như đúc đang tranh cãi gay gắt với Vọng Giang, còn
ở phía sau Vọng Giang là bảy tám chiến sĩ đang cầm súng cảnh giác nhìn, sợ ba
anh em tức giận làm bị thương người xung quanh.
Sắc mặt Vọng Giang vô
cùng bình tĩnh, anh ấy nói: “Có lẽ là anh Trương đây bận rộn quá nên không nhớ
rõ rồi nhỉ, lúc tôi mời các anh cũng đã nói rất rõ ràng rồi còn gì, để đề phòng
việc bất trắc xảy ra, tôi sẽ mời thêm một số người có siêu năng lực khác đi
cùng.”
Anh Trương nhìn Vọng
Giang một cái, sau đó cười khẽ nói: “Này em trai, em có nghe thấy thiếu tá nói
như vậy bao giờ chưa.”
Em trai thứ hai của anh
ta lắc lắc đầu: “Em chưa nghe thấy bao giờ luôn đó anh trai.”
Nghe xong anh ta liếc
nhìn Vọng Giang và nói: “Thấy chưa, đâu phải có một mình tôi không nghe thấy
đâu. Chim Ưng Xám đã quy định rất rõ ràng, không hợp tác với người ngoài, chẳng
lẽ thiếu tá Vọng Giang không biết điều này
sao?”
Vọng Giang nhìn bọn họ
một cái, trên mặt cũng không lộ vẻ tức giận, anh ấy vẫn bình tĩnh mà hỏi bọn họ:
“Ồ, vậy bây giờ anh Trương muốn thế nào?”
Anh cả trong ba anh em
họ Trương nhếch mép cười, mở miệng nói ra mục đích của mình: “Rất đơn giản, nếu
muốn chúng tôi hợp tác thì một ngàn ký gạo phải chia cho Chim Ưng Xám một nửa.”
Vọng Giang nghe vậy sắc
mặt trở nên rất khó coi.
Trước đó vẫn nói chuyện
vui vẻ, chờ đến khi mọi người chuẩn bị đồ đạc xong hết rồi thì bắt đầu trở mặt
đổi ý, cố tình làm khó dễ để kiếm chác thêm.
500 ký lương thực vừa
lúc đủ để Chim Ưng Xám có thể vượt qua thời kỳ khó khăn sau khi mất đi người đứng
đầu.
Xem ra ba anh em này
nghĩ thừa dịp Chim Ưng Xám không có người đứng đầu, kiếm 500 ký lương thực làm
Chim Ưng Xám vượt qua thời kỳ khó khăn sau đó bước lên trở thành người đứng đầu
mới.
Không hổ là cựu phó
lãnh đạo của Chim Ưng Xám.
Vọng Giang yên lặng một
lát, trong lòng đã đưa ra quyết định.
Anh ấy lắc lắc đầu và
nói: “Vậy xem ra lần hợp tác này của chúng ta phải dừng lại ở đây thôi.”
Tên họ Trương nghe thế
thì sắc mặt trở nên khó chịu, sau một lúc thì anh ta cười khẩy và nói: “Thế thì
đáng tiếc thật đấy.”
Nói xong, anh ta cùng với
hai người em trai của mình quay ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.