Sau khi tiết vật lý kết thúc, Thái Nguyên cầm một quyển sách đập mạnh lên bàn, vang lên một tiếng cạch: "Khấu Túy, theo tôi ra ngoài!"

Thời Tây thấy chết không sờn đứng lên.

Thái Nguyên quay đầu nhìn cô: "Em tên Khấu Túy à?”

Thời Tây vội vàng lắc đầu.

Thái Nguyên chĩa ánh mắt vào cô: "Em ngồi xuống cho tôi, lát nữa tôi sẽ nói chuyện với em sau.”“…”

Thời Tây ngoan ngoãn ngồi xuống, quay đầu nhìn Khấu Túy.

Khấu Túy bình tĩnh nhàn nhã cầm lấy cốc giữ nhiệt lên nhấp một ngụm trà, mấy chiếc lá dài nhỏ dính vào bên môi nhưng cậu không thèm để ý liếm hết vào trong miệng, thong thả nhai nhai lá.

Cảm nhận được ánh mắt của cô, Khấu Túy nhướng mày nhìn Thời Tây.

Trong đôi mắt trong veo của Thời Tây tràn ngập nỗi lo lắng cùng lực bất tòng tâm, cùng với ý nghĩ ‘cậu làm ơn hãy biết sai mà sửa đi’.

Khấu Túy nhíu nhíu mi, lúc đi qua bên cạnh Thời Tây, ném một gói thịt bò khô cho cô: “Mèo nhỏ, không có cá chua ngọt nên cậu ăn thịt bò khô trước đi.”

Miệng Thời Tây phản ứng nhanh hơn não, theo bản năng nói: “Cảm ơn cún con.”

Khấu Túy cau mày liếc cô: “Không có gì heo con.”

“…”

Khấu Túy một tay đút túi, nhàn nhã lững thững đi ra khỏi lớp, toàn thân cậu từ trên xuống dưới đều luôn có loại khí chất bình tĩnh thong dong.

Cái gáy của cậu thẳng tắp, bả vai cũng thả lỏng giống như đang tản bộ ở vườn hoa sau nhà mình, đồng thời khi cậu bước đi hõm sau đầu gối chân luôn kéo căng thẳng băng, lộ ra

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play