Nửa người của Khấu Túy nằm sấp trên
bàn, hai mắt khép hờ, tư thế lười biếng như thể có thể ngủ bất cứ lúc nào: “Sao
tự nhiên lại muốn ăn cá chua ngọt vậy?”
Thời Tây ngồi trên ghế của Tề Bác,
cũng nửa người nằm sấp như cậu, ngoan ngoãn chớp mắt nói: “Bởi vì tôi là mèo,
tôi muốn ăn cá.”
Khấu Túy cười khẽ, giọng nói êm tai
như lướt trên nước: “Hình như là, không ổn lắm.”
Thời Tây đứng thẳng dậy: “Buổi trưa
mà cậu cũng bận như vậy sao, không có nổi thời gian để cùng nhau ăn bữa cơm à?”
“Ừm.”
“...”
Thời Tây không nhắc nữa, vốn dĩ cũng
chỉ là tùy hứng:“Vậy thì thôi.”
Từ phía sau lấy ra hai quyển sổ, đặt
nó ở trên bàn: “Tặng cậu đó.”
Khấu Túy không nhúc nhích, nhướng
mày hoài nghi.
Thời Tây mở ra cho cậu xem: “Là sổ
tuyển tập các câu hỏi sai của tớ, còn có cả kết luận cho các bài khó trọng
điểm. Vốn dĩ còn có Vật Lý, nhưng đã bị người khác mua mất rồi.”
Con ngươi sâu thẳm của Khấu Túy cứng
đờ hai giây, ánh mắt tối sầm lại: “Bị người ta mua mất rồi?”
“Đúng vậy.” Thời Tây lầm bầm: “Sau
khi tớ thi xong đã bán cho một hiệu sách cũ, lúc tớ đến tìm lại thì đã bị ai đó
mua ngay khi tớ vừa đặt ở quầy thanh toán.”
Thời Tây che mặt nói nhỏ: “Về nhà tớ
đã lén mắng hắn rất nhiều ngày.”
Ánh mắt Khấu Túy cứng lại trong giây
lát, chậm rãi ngồi thẳng lên: “Mắng như thế nào?”
“Không nói cho cậu biết đâu.” Thời
Tây lấy viên kẹo cao su dưa hấu ra ăn: “Nói ra là không có đạo đức.”
Khâu Túy trầm mặc gật đầu, ánh mắt
không rời khỏi cái miệng đang nhai kẹo cao su của cô: “Cho nên, chắc chắn cậu
chửi hắn rất thậm tệ.”
Thời Tây quay đầu nh� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).