Mệt mỏi quanh co hồi lâu, cuối cùng cũng cúp
điện thoại.
Mọi việc đều phải có giới hạn của nó, không
thể buông thả dục vọng, cho dù chỉ cách qua một cái màn hình điện thoại thì vẫn
là không được.
Mặc dù tối hôm nay, Sầm Lý được thỏa mãn nhưng
Trì Dữu cũng rất vui vẻ, nằm trên giường quấn chăn cười ngây ngô.
Cứ nghĩ tới ánh mắt chính trực kia của Sầm Lý,
nghĩ tới anh đang phải kiềm chế hơi thở, mặc dù anh không cho nhìn thấy mình
qua ống kính điện thoại, chỉ cho cô nhìn thấy phần thân trên của anh trong lớp
quần áo, nhưng Trì Dữu có thể tưởng tượng ra được cảnh cánh tay của anh co rút
lên xuống, dáng vẻ hưng phấn của anh, ở nơi mà ống kính điện thoại không quay
tới.
Lúc này không phải là cô khinh nhờn anh, mà là
tự anh khinh nhờn chính mình.
Trì Dữu chưa bao giờ nghĩ tới, cô cùng Sầm Lý
lại có một ngày dám táo bạo chơi lớn đến như vậy.
Cô vẫn cho rằng những hành động thế này chỉ có
những người không đứng đắn mới làm, nhưng không ngờ rằng có ngày chính mình
cũng trở nên không đứng đắn như vậy.
Dáng vẻ lúc không đứng đắn của Sầm Lý rất phá
cách, cũng rất là cám dỗ người khác.
Sẽ thật tuyệt khi mình độc thân, nhưng cũng sẽ
rất tuyệt khi mình được ở bên người mình thích.
Đến thứ hai ngày đi làm, Trì Dữu dậy rất sớm,
vì muốn đến công ty sớm để gặp Sầm Lý.
Cô tràn đầy sức sống gửi cho Sầm Lý một biểu
tượng cảm xúc “Chào buổi sáng”, đợi vài phút nhưng Sầm Lý không trả lời.
Trì Dữu một bên chờ anh trả lời, một bên ngâm
nga bài ca nhỏ cho tỉnh ngủ.
Trì Thiến luôn đi làm sớm hơn Trì Dữu, nhưng
hôm nay mặt trời mọc hướng tây hay sao, nhớ lại sáng nay khi cô ấy vươn vai đi
ra khỏi phòng thì đã thấy Trì Dữu đánh răng xong rồi: “Em hôm nay nghỉ làm muốn
đi chơi ở đâu sao? Dậy sớm như thế?”
“Không thể nào.” Trì Thiến lập tức phủ nhận:
“Nếu đi làm, em có khi nào chủ động dậy sớm như thế? Em lúc còn đi học cũng
không cần mẫn đến vậy.”
Trì Dữu bĩu môi một cái nói: “Em lúc đi học rõ
ràng là rất chăm chỉ đấy.”
“Đó là do em cố tình có đúng không!”
Trì Dữu phản bác: “Đi trễ tiết học buổi sáng,
sẽ bị lão Ban kêu đứng trên hành lang, sau đó có thể thấy … Chị hiểu mà.”
Trì Thiến: “... Thấy nam thần đẹp trai ở lớp
bên cạnh đúng không?”
Trì thiến co rút khỏe miệng: “Cho nên em hôm
nay đi sớm như vậy, cũng là vì nam thần?”
Trì Dữu không nói lời nào, nhưng cũng không
phủ nhận.
Trì Thiến lắc đầu.
Hết cứu, quả thật hết cứu được nữa.
Sầm Lý quả thật đã nuốt chửng em gái cô ấy
rồi.
“Chị nói em có thể có chút tiến bộ không?
Những lời chị từng nói với em, em đều quên hết rồi sao?” Trì Thiến chỉ tiếc rèn
sắt không thành thép① nói: “Đàn ông là không thể chiều chuộng, em
hết lòng vì bọn họ thì có được gì không? Ngược lại hãy để bọn họ đối tốt với
em.”
Nói đến đây, Trì Thiến lại hỏi: “Chị ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.