《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》
"..."
Trì Dữu thề rằng cô hoàn toàn không có ý nghĩ
đó trong đầu.
Cô thực sự không hiểu tại sao hai người này có
thể tìm được cô.
Rõ ràng một người học tài chính, một người học
khoa học máy tính. Chẳng lẽ cả hai đều học thêm một chuyên ngành khác đó là
điều tra tội phạm và phá án?
Trong một bệnh viện lớn như vậy, cô đi lại
cũng cảm thấy khó khăn nhưng hai người đàn ông này lại có cách tìm được vị trí
của cô một cách chính xác.
Sầm Lý nhìn thấy vẻ mặt đờ đẫn của hai chị em,
cũng biết bản thân mình xuất hiện quá đột ngột nên chủ động chào hỏi trước.
"Nghe nói bố của hai người bị bệnh, không
biết bây giờ tôi đến thăm có tiện không?"
Hai chị em đồng thanh đáp: "Không
tiện!"
Trì Dữu liếc nhìn Trì Thiến một cách biết ơn,
quả nhiên là chị gái của mình, cô ấy đã ngầm hiểu ý của Trì Dữu.
Trì Thiến cũng đảo mắt qua nhìn Trì Dữu.C a l
an t h a - T Y T
Sầm Lý cũng cảm thấy ngạc nhiên với thái độ
của hai chị em họ.
Trong khi ba người đang cảm thấy căng thẳng
thì mẹ Trì bỗng ôm một túi hoa quả từ trong phòng đi ra. Nhìn thấy hai chị em
đứng cách đó không xa, liền gọi: "Hai đứa nhóc kia, còn đứng đó làm gì?
Không có việc gì thì mau đi rửa hoa quả cho Tiểu Trần ăn đi."
Lúc này, Trần Hướng Bắc cũng đuổi theo ra
ngoài.
"Cô à, cháu có thể tự rửa được mà. Mọi
người không cần tiếp đãi cháu như thế đâu."
Trì Dữu kinh ngạc quay lại.
Tại sao Trần Hướng Bắc lại đi ra đây vậy?
Khác với Trì Dữu thì Trì Thiến có vẻ bình tĩnh
hơn cô một chút. Sau đó nói thầm vào tai Trì Dữu: "Không sao đâu, bình
tĩnh đi, dù sao họ cũng không biết nhau."
Thấy chị gái nói vậy thì trong lòng Trì Dữu
cũng phần nào cảm thấy yên tâm hơn nên liền gật đầu.
Đúng vậy, dù sao bọn họ cũng không quen biết
nhau. Nếu mẹ có hỏi thì cứ nói họ là bạn học là được rồi.
Mẹ Trì thực sự cũng hỏi bọn họ bởi vì thấy
trước mặt hai cô con gái của mình có một thanh niên lạ mặt. Không những vậy,
trên tay của anh còn cầm một món quà thăm hỏi.
Trì Dữu nhanh trí nói đó là bạn cùng lớp.
Nghe thấy con gái nói vậy thì bà có chút ngạc
nhiên: "Hôm nay các bạn học của con hẹn nhau đến đây thăm bố hả? Vậy tại
sao lại không đi cùng Tiểu Trần?"
Theo như lời của mẹ Trì thì hai người đàn ông
này tính ra là gặp nhau một cách bất ngờ.
"Chúng cháu thật sự không quen biết nhau
cô ạ."
Sau khi giải thích với mẹ của Trì Dữu, Trần
Hướng Bắc hơi nheo mắt lại, nhướng mày, nhìn vào mắt của đối phương và lười
biếng nói: "Xin chào?"
Sầm Lý phản ứng có chút chậm, anh chỉ liếc
nhìn Trần Hướng Bắc một cách bình tĩnh rồi nói: "Xin chào."
Lúc này, mẹ Trì càng cảm thấy ngạc nhiên hơn:
"Thật là trùng hợp quá. Hôm nay cũng đã có cơ hội gặp nhau rồi. Cháu đến
đây ngồi đi. Cô đi rửa hoa quả cho các cháu ăn."
Trì Dữu cố ý trốn tránh bởi vì cô thật sự
không thể nào chấp nhận việc Trần Hướng Bắc và Sầm Lý ở cùng một chỗ. Vì vậy cô
vội vàng nói để cô đi rửa hoa quả rồi giật lấy trái cây từ tay mẹ Trì. Sau đó
lập tức chạy nhanh ra ngoài.
Mẹ Trì đột nhiên ngăn lại: "Nếu con đi
rửa hoa quả thì ai sẽ tiếp đãi các bạn của con?"
Tuy nhiên, vì không muốn ở cùng một chỗ với
hai người này nên lúc này Trì Dữu còn chạy nhanh hơn cả một con thỏ. Vài giây
sau thì không thấy cô đâu cả.
Trì Thiến ở bên cạnh chỉ biết che trán bất
lực.
Hễ có chuyện gì là nó chỉ biết bỏ chạy, để lại
cái mớ hỗn độn này lại cho gia đình.
Không còn cách nào khác, cô ấy chỉ đành ở lại
tiếp đãi, trò chuyện với hai người đàn ông này hộ em gái.
Sau khi được mời vào phòng bệnh, Sầm Lý lịch
sự chào bố mẹ của Trì Dữu rồi gửi cho họ một món quà để hỏi thăm sức khỏe.
Ngồi trên giường bệnh, bố Trì nói lời cảm ơn
với anh rồi lại nhìn cậu thanh niên xuất hiện trước mặt mình, biểu cảm có chút
bối rối.
Tại sao hôm nay lại có nhiều người đến thăm
ông ấy như vậy?
Mẹ Trì nói: "Đây là bạn học của đứa bé
nhà mình."
Bố Trì ồ lên một tiếng, trong lòng ông ấy có
vẻ đang nghĩ gì đó.
Nhưng cũng lạ thật đấy, bạn học nữ cùng nhau
tụ tập đến đây thì không nói. Nhưng hôm nay lại toàn là con trai.
Nhưng xem ra hai cậu thanh niên này cũng khá
được.
Con mắt nhìn người của các bậc cha mẹ khá là
tốt và bố Trì cũng vậy. Mặc dù ngoài mặt ông đang cười nhưng trong lòng lại
đang thăm dò hai nam sinh này rồi.
Mẹ Trì nhìn Sầm Lý rồi nói: "Bạn học à,
không biết xưng hô với cháu như thế nào?"
Sầm Lý: "Cháu tên là Sầm Lý. Cô muốn gọi
cháu là gì cũng được."
Mẹ Trì là người miền Nam cho nên đôi khi bà ấy
không phân biệt được âm cong lưỡi và không cong lưỡi là như thế nào.
"Trần?"
Thấy mẹ của Trì Dữu đọc sai nên Sầm Lý đã sửa
lại bằng một giọng ấm áp: "Không phải Trần mà là Sầm. Chữ "Sầm"
được kết hợp bởi chữ "Núi" và chữ "Kim", còn "Lý"
có một chữ "Vương" và chữ "Lý"."
"Hình như họ này khá hiếm ở Trung Quốc.
Tiểu Sầm à, có vẻ như họ của cháu khá giống với ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.