《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》
Sau khi ở Bắc Kinh vài ngày, Tống Ỷ Thi nhanh chóng điều chỉnh tâm lý, tiến hành chế độ đi ngủ sớm dậy sớm để đến lớp.
Cô đứng dậy, vội vàng đánh răng rửa mặt, một tay đeo cặp sách, đang định đi ra ngoài thì Tống Ỷ Thi quay đầu lại.
Sợi dây chuyền vẫn đang nằm ngay ngắn trên chiếc bàn cạnh giường ngủ.
Cô vẫn chưa dùng hộp hương kia.
Nhưng nên mang thứ này theo người vậy.
Nó khá nhỏ, không nên làm mất.
Tống Ỷ Thi cất sợi dây chuyền vào túi, nhanh chóng đi xuống lầu.
Tới nơi tập hợp, giáo viên đứng ở cửa thu điện thoại: "Hôm qua đều liên lạc với người nhà rồi phải không? Lần sau phải đợi tới khi đào tạo xong mới được trả lại."
Mọi người không ngừng kêu lên: "Đợi đã, đợi em đã, em gửi thêm một tin nhắn..."
Giáo viên cười híp mắt, không thúc giục mà chỉ ở bên cạnh chờ đợi.
Tống Ỷ Thi nhìn xung quanh, mọi người đều đang luyến tiếc gọi cuộc gọi cuối cùng.
Tống Ỷ Thi mím môi dưới, suy nghĩ rồi lấy điện thoại gọi cho Vu Tú. Tống Nghĩa Dũng thì thôi, nhưng Vu Tú vẫn rất nhớ cô.
Điện thoại mất một lúc mới kết nối được, vừa nghe máy, Vu Tú đã hít một hơi: "...Alo, Thi Thi?"
Khi giọng Vu Tú vang lên, còn có tạp âm, hình như là tiếng trẻ con gào khóc.
"Trong nhà có khách ạ?" Tống Ỷ Thi nghi ngờ hỏi.
“Ừ… anh của bố con đưa cả nhà tới chơi.” Vu Tú nói, tiếng trẻ con hò hét ở phía sau càng lúc càng lớn.
Tống Ỷ Thi xoa lỗ tai: "Không phải họ chưa từng tới nhà chúng ta sao?"
“Mẹ cũng không biết…” Giọng nói của Vu Tú có vài phần hoang mang: “Nhưng dù sao bố và bác của con như này tốt hơn trước kia.”
Ỷ Thi mím môi dưới, lại hỏi: "Có phải bố mời họ tới nhà không?"
"Có, có thể."
"Mẹ, mẹ đừng quên, nhà của dì."
Tống Ỷ Thi cố gắng thu thập được những ký ức về gia đình bác từ ký ức của nữ chính.
Bác có khuôn mặt hình vuông, chỉ cần nhìn qua khuôn mặt là có cảm giác hào sảng. Bác gái xinh đẹp nhưng tính tình nóng nảy. Họ có một cô con gái nhỏ hơn Tống Ỷ Thi. Trong ký ức của nữ chính, cô chị họ luôn lạnh lùng nhìn cô.
Nhà bác hầu như không qua lại với nhà họ, trừ lúc Tống Nghĩa Dũng và Vu Tú vừa kết hôn có qua lại, tới năm nữ chính mười hai tuổi, họ mới đến nhà họ Tống một lần. Sau này hai nhà giống như cạch mặt nhau, không còn qua lại. Tống Nghĩa Dũng luôn nhắc tới anh trai, lúc nào cũng nói tương lai phải để anh trai thấy ông ta thành đạt như nào, giống như khi ông ta nói “Đừng chê thiếu niên nghèo" với nhà họ Vu.
Tống Ỷ Thi lại dặn dò thêm hai câu: "Mẹ, mẹ phải ngăn cản, đừng để bố tùy ý hứa hẹn với bác."
Nhà bác Tống đến, rất có thể là vì muốn lấy lòng Vu Mẫn.
Vu Tú vội vàng gật đầu.
Tống Ỷ Thi không nhiều lời, nói thêm vài câu với Vu Mẫn, hỏi han sức khoẻ, rồi giải thích ngắn gọn cô đang làm gì ở Bắc Kinh, mất bao lâu mới có thể về, sau đó cúp điện thoại.
“Các em sẵn sàng chưa?” giáo viên thúc giục.
"Chờ đã, em đăng thêm Weibo!"
"Ơ, em cũng muốn đăng weibo!"
Họ khác với Tống Ỷ Thi, điện thoại Tống Ỷ Thi có rất ít ứng dụng, họ dùng hết các nền tảng xã hội, thậm chí còn có người hâm mộ vì là học bá.
Sau khi đăng Weibo, họ lần lượt ném điện thoại di động vào sọt tre, do giáo viên bảo quản.
Buổi đào tạo căng thẳng bắt đầu.
Những người ăn dưa trên mạng vẫn đang tìm người mẫu tung tin, tự nhận mình đang ở GUCCI.
[Dưa mới! Dưa mới về đây! Nghe nói do DHD* chỉ đạo! Người công ty họ thấy người đại diện của cô ấy cãi nhau với cô ấy.]
*DHD: Dung Hiểu Dao
[Thêm tin khác, hành trình của rxy trong tháng này đã bị hủy bỏ. Ông cô ấy đích thân tới, nhưng cũng vô dụng. Ừm, tin là thật, thích tin hay không
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.