Tâm
trạng không giống nhau, thứ nhìn thấy cũng không giống nhau.
Ngõ
nhỏ khiến Giang Ảnh cảm thấy ồn ào trước đây, bây giờ trông có chút vui tươi và
sống động.
Những
xiên thịt nướng thơm phức trong quầy đồ ăn nhanh, từng cái lần lượt bày trong
cái chén giấy nhỏ chen chúc trong chiếc tủ thủy tinh.
Dọc
theo ngõ nhỏ có nhiều loại đồ ăn vặt không đếm xuể, mỗi thứ đều trông rất ngon
mắt, Giang Anh không nhịn được dừng một chút để mua một ít, trong lòng bàn tay
vẫn cầm mấy túi đồ ăn vặt. Bên trong có bát giấy nhỏ chứa đầy khoai tây nhỏ
thơm.
Cô
kéo Trác Thành dọc theo ngõ hẻm đi về phía trước, thỉnh thoảng cầm lấy bát giấy
nhỏ trong tay ăn vài miếng, vẫn không quên quay đầu hỏi Trác Thành, “Đậu hũ cay
vừa mua anh ăn chưa?”
Trác
Thành uống một ngụm nước đá vừa mua, “Chưa.”
“Vậy
anh có muốn nếm thử không? Em cảm thấy cũng không tệ... Ngoại trừ hơi cay ra.”
“Vậy
vẫn là thôi đi, que đậu ki lúc nãy đã rất cay rồi, sớm biết thì anh đã không ăn
rồi.” Trác Thành hít hà một tiếng vì cay, lắc đầu.
“Vậy
anh mau ăn một miếng đồ ngọt này giải cay đi.” Giang Ảnh nghe anh nói cay, vội
vàng đưa quả bọc bơ đường đang xách trên tay cho anh.
Loại
quả tròn nhỏ bọc đường và được chiên thơm phức, giòn rụm, cũng giống như bánh
trôi gấu trúc xiên trên tăm tre, chiên vàng thơm nức mũi..
Lúc
mua đúng lúc có một mẻ mới ra lò, nóng hổi bày một loạt ở trong mâm, người xếp
hàng chờ đều không tự chủ được phát ra một tiếng cảm thán ‘woaaahhh’.
Lúc
Giang Ảnh lấy được xiên quả ngào đường, bánh trôi gấu trúc nhỏ đều bị cô ném ra
sau đầu một phút rồi.
Lúc
này vừa vặn hơi nguội hơn một chút, không nóng như lúc nãy cô ăn nữa, vừa vặn lấy
ra cho Trác Thành giải cay.
Cô
lấy từ trong hộp ra một que cho Trác Thành, “Cái này ngon cực.”
Trác
Thành nhận lấy sau đó để trước mặt, “Đồ chiên sao?”
“Đúng
vậy, phía trên còn tẩm đường, anh ngửi xem thơm không?”
Trác
Thành nghe lời ngửi ngửi, gật gật đầu, “Ừ, thơm thật.”
Anh
hình như có chút do dự, nhưng mà có thể là do lúc trước ăn quá cay, bây giờ
trong miệng còn vừa đau vừa tê, nên đã ăn thử một xiên quả ngào đường.
“Ngon
không anh?” Giang Ảnh nhìn anh ăn, mình cũng lấy một que ra ăn vài miếng.
“...
Đỡ cay hẳn.” Trác Thành mấp máy môi, “Rất tốt.”
Giang
Ảnh nghe anh nói như vậy, yên tâm gật đầu, tiếp tục đi về phía trước.
Trác
Thành ném que tăm trên tay vào thùng rác ven đường, sau đó ngửa đầu uống ừng ực
hết một chai nước lạnh, thở phào, chậm rãi nói, “Ngoại trừ có chút ngọt ngất
ra.”(Hạt Tiêu x T Y T)
“Cái
gì cơ?” Giang Ảnh thấy anh đi ném rác, dừng bước đứng tại chỗ chờ anh, đứng
cách anh hơn hai bước, có chút không nghe rõ anh nói cái gì.
Trác
Thành lắc đầu, tiến lên nắm cái tay trống kia của cô, “Đi thôi, lại đi xem thử
còn có cái gì ngon hay không.”
Giang
Ảnh không nghi ngờ anh, đi theo bước chân Trác Thành, quơ quơ cái túi trong
tay, tiếp tục dọc theo ngõ hẻm đi vào trong.
-
Bất
tri bất giác đã đi dạo xong đoạn đường dài đặt đồ ăn kia, cửa hàng hai ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.