Lúc
Giang Ảnh gọi điện thoại cho Tư Nguyên, buổi họp báo đã kết thúc được một lúc rồi.
Cô
nói với Tư Nguyên, Tư Nguyên rất vui vẻ đáp ứng, còn dặn dò cô: “Thời gian này
bận đến người ngã ngựa đổ, vất vả lắm mới đi đến hồi kết, cậu cứ nghỉ ngơi một
tuần đi, đừng nghĩ chuyện công việc.”
“Khi
nào các cậu quay về thành phố B tớ phải cảm ơn Trác tổng thật tốt, nhiệm vụ ở
thành phố C giao cho cậu rồi. Các cậu cứ nghỉ ngơi, đi chơi cho thật vui, người
ta đi cùng cậu chuyến này bận trước bận sau cũng không dễ dàng gì, cậu cũng phải
chăm sóc anh ấy một chút.”
Giang
Ảnh bên đầu này “Ừ ừ” tỏ vẻ đồng ý, vừa gật đầu như giã tỏi, trong nội tâm vừa
cảm thán Tư Nguyên còn chân chó hơn so với cô.
Nhưng
bất kể như thế nào, cuối cùng có thể chuyên tâm nghỉ ngơi một chút rồi.
Rất
nhanh bọn họ đã từ Hạ trấn khởi hành đi thành phố C, trên đường lúc đi qua một
thị trấn còn cùng với tài xế xuống xe ăn một bữa cơm đặc sản địa phương.
Lúc
Giang Ảnh đến Hạ trấn luôn trong tâm trạng lo lắng không yên, lúc đi thì tâm
tình lại hoàn toàn khác, một đường chỉ cảm thấy trời sáng khí trong, rẽ mây
nhìn thấy mặt trời.
Dọc
đường đi, thảm thực vật xanh mướt còn vương chút hơi nước, cánh đồng rộng lớn
bên đường và ánh nắng tinh khôi từ trên trời buông xuống như những ống tay áo rộng,
tất cả đều khiến cô thích thú và kinh ngạc cảm thán.
Đương
nhiên khiến cho cô vui vẻ nhất, là người bên cạnh đang nắm tay cô.
Trác
Thành từ khi đến thành phố C, sắp xếp xong xuôi toàn bộ hành trình, một đường
chăm sóc cô hết sức chu đáo thoả đáng, cho nên cô không cần lo lắng bất cứ chuyện
gì, tất cả sự chú ý của cô đều đặt vào công việc.
Bây
giờ mọi chuyện đã kết thúc, cô một thân nhẹ nhõm đồng thời cũng cảm nhận được,
Trác Thành cũng thở phào nhẹ nhõm như cô.
Có
lẽ mọi chuyện trong lòng anh ngược lại cũng không có gì, chỉ là ở bên cạnh xem
cô xử lý mọi việc, mới càng làm cho anh thêm mệt mỏi.
Giang
Ảnh nghĩ tới đây, có chút đau lòng giơ cánh tay qua ôm anh.
Trác
Thành tựa ở thành ghế xe xem Giang Ảnh bên mặt vui sướng sinh động đang nhìn
nghiêm túc, phát hiện cô như là bỗng nhiên lọt vào suy nghĩ nhập tâm, đang muốn
mở miệng hỏi cô, đã thấy cô nhào vào trong lòng ngực của mình, lập tức tự nhiên
đưa tay đón, ôm lại cô: “Có phải mệt mỏi rồi không? Còn khoảng hai tiếng nữa là
có thể đến khách sạn rồi.”
Giang
Ảnh lắc đầu, “Anh sắp xếp xong từ lúc nào vậy?”
“Buổi
sáng hôm nay.”
“Là
khách sạn lúc trước chúng ta ngủ lại một đêm ở thành phố C ở kia sao? Anh đã đặt
phòng khi nào vậy?”
Đến
phiên Trác Thành lắc đầu, “Không phải, đổi một nhà khác, cách các nơi vui chơi
rất gần.”
Giang
Ảnh có chút ngạc nhiên ngẩng đầu, “Anh nhanh như vậy đã sắp xếp xong xuôi chúng
ta ăn gì chơi gì rồi sao?”
“Cái
đó thì vẫn chưa.” Trác Thành nhìn bộ dáng cô mở to hai mắt ngẩng mặt lên nhìn
mình, nhịn không được cúi đầu hôn cô một cái, “Nói chung khách sạn cách chỗ nào
cũng gần, tới đó rồi sắp xếp sau cũng còn kịp.”(Hạt Tiêu x T Y T)
Giang
Ảnh gật gật đầu, lúc đang muốn một lần nữa dựa đầu vào vai Trác Thành, bỗng
nhiên tâm niệm vừa động, lại ngẩng đầu lên, “Lần này để em sắp xếp, anh chỉ việc
nghỉ ngơi và vui chơi, cái gì cũng không cần lo, như thế nào?”
“Hả?”
“Ừ!
Anh chỉ việc đi theo em, nghe có phải rất tuyệt không?” Giang Ảnh càng nghĩ
càng thấy tốt, nghiêng nghiêng mặt nhìn Trác Thành.
“Hình
như là khá tuyệt đấy.” Trác Thành thoải mái ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.