Trợ lý Tiểu Lưu đúng là trợ thủ đắc lực
của Trác Thành, tốc độ làm việc vô cùng nhanh chóng.
Buổi sáng cầm lấy tờ giấy có thông tin
liên hệ, buổi chiều đã trở lại báo cáo cho Trác Thành rồi. Sự việc đã được giải
quyết ổn thỏa, trường học thực nghiệm bên kia đã liên hệ với Lớp học Khải Tư
rồi, không lâu nữa cô Giang cũng sẽ nhận được tin tức.
Nghe Tiểu Lưu báo cáo xong, tâm trạng
của Trác Thành mới bình tĩnh lại một chút.
Cả ngày nay lòng anh cứ như trên bị ủi
trên bàn ủi quần áo vậy, ủi đi ủi lại hết mặt này đến mặt khác, cảm giác bất
lực ở đáy lòng vừa đau xót vừa buồn bực.
Lúc này coi như trong lòng như được
người ta lấy ra khỏi bàn ủi rồi, được dội một gáo nước lạnh làm cho nhiệt độ
được hạ xuống, chỉ còn lại một chút đau rát tê tê và chút nóng còn sót lại.
Trác Thành thoải mái thở phào nhẹ nhõm,
bản thân như thế nào cũng không quan trọng, dù sao cô cũng không cần phải đứng
chờ chực ở trong ngày đông giá lạnh nữa.
Nghĩ đến đây, anh lấy lại bình tĩnh
tiếp tục xử lý các công việc trong tay.
Không thể không nói, sau khi nhận được
tin tức, hiệu suất làm việc của anh nhanh hơn rất nhiều. Hiệu suất buổi sáng
cũng không thể nói là chậm, chỉ là trong lòng vẫn còn phải kìm nén cơn giận,
cho nên lúc làm việc mà nói cứ phải đè ép cơn giận này xuống.
Hiệu suất làm việc tăng cao, bằng mắt
thường cũng có thể thấy số công việc còn tồn đọng đang giảm đi rất nhanh.
Còn khoảng hơn một tiếng nữa mới tới
giờ tan làm mà anh đã xử lý xong đống việc cuối cùng trong tay.
Sau khi đến Trác Thị, có rất nhiều việc
phải xử lý, cộng thêm Trác Thị đang ở trong giai đoạn vô cùng đặc biệt cho nên
rất cần anh chấn chỉnh, thời gian tan làm của Trác Thành lúc nào cũng rất trễ,
ít khi có thể tan làm đúng giờ, về sớm lại là điều càng không thể.
Nhưng hôm nay anh một lòng muốn về nhà
thật nhanh, cho nên kêu trợ lý đến lấy đống hồ sơ đã được xử lý xong, cái nào
nên gửi đi thì gửi đi, cái nào nên lưu lại thì lưu lại. Sau đó dặn dò vài câu
rồi rời công ty về nhà.
Cũng may các dự án gần đây được tiến
hành vô cùng thuận lợi, không có chuyện gì lớn cần giải quyết, những việc thông
thường đều được anh xử lý xong xuôi, cho nên về nhà sớm cũng không có vấn đề
gì.
Về nhà sớm một chút thì có thể sớm được
gặp cô một chút. Nhưng muốn hỏi cô cái gì, muốn nói với cô chuyện gì trong lòng
anh vẫn còn là một đống hỗn độn.
Chỉ là lúc đi, vẫn không hề do dự, kéo
hộc tủ bên trái ra, cầm lấy hộp trang sức dự định hôm nay đưa về nhà.
-
Giang Ảnh cảm thấy hôm nay trôi qua vô
cùng thoải mái vui vẻ.
Buổi sáng còn đang rầu rĩ không biết
nên xử lý như thế nào cho tốt, v ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.