Khi ra khỏi nhà
hàng, Trác Thành rất tự nhiên nắm lấy tay Giang Ảnh.
Không giống với lúc đi vào đó là, Giang Ảnh không có biểu cảm gì là bất
ngờ, còn nhẹ nhàng lắc lắc tay Trác Thành, tùy ý để anh nắm tay mình đi về phía
trước.
Thói quen hình thành đúng thật là nhanh, hai người chẳng qua là nắm tay
nhau một lúc trên bàn ăn, bây giờ đã quen với độ ấm trong lòng bàn tay của đối
phương.
Cả hai đi theo đám đông ở khu thương mại đi đến trước thang máy, đứng ở
sau một nhóm người đang đợi thang máy.
Biển báo phía trên thang máy còn viết các cửa hàng và cơ sở cụ thể trên
từng tầng của trung tâm thương mại.
Giang Ảnh chờ thang máy hơi nhàm chán, nên đọc từng hàng từng hàng của
bảng hướng dẫn.
“Hay là chúng ta đi xem một bộ phim đi?” Trác Thành đột nhiên hỏi cô.
Cô quay đầu nhìn Trác Thành, Trác Thành chỉ cho cô vị trí trên tấm bảng
hướng dẫn: “Em nhìn kìa, rạp chiếu phim ở ngay tầng dưới chúng ta.”
Giang Ảnh nhìn bảng hiệu nhỏ của rạp chiếu phim trên bảng hướng dẫn, gật
gật đầu tỏ vẻ cô đã nhìn thấy rồi.
Trác Thành thấy cô gật đầu, lập tức lôi kéo cô đi về phía cầu thang bộ
bên cạnh.
“Đi thang bộ xuống đi.”
Giang Ảnh còn không kịp phản ứng, chỉ là đuổi kịp bước chân của anh đi
về phía trước,
“Sao đột nhiên lại muốn đi xem phim vậy?”
Trác Thành đẩy cửa cầu thang ra, để cô vào trước, “Ừm... Chúng ta không
phải đang hẹn hò sao.”
“Ồ.” Giang Ảnh đáp một tiếng, cùng đi xuống cầu thang với Trác Thành.
Thảo nào hôm nay lúc ăn cơm cảm giác thấy lạ lạ, hóa ra là một buổi hẹn
hò.
Giang Ảnh thầm nghĩ trong lòng, theo động tác đẩy cửa cầu thang của
Trác Thành ra, một mùi bắp rang bơ thơm phức ập tới.
Hai người bước ra khỏi cầu thang bị bao trùm bởi tiếng nhạc, tiếng nhắc
nhở bắt đầu phim, người ra ra vào vào ôm túi bỏng ngô, họ đã đứng trong rạp chiếu
phim.
Đột nhiên bước vào một thế giới ồn ào, hai người ngoài cảm giác bất ngờ
còn cảm thấy có chút mới mẻ.
Nắm tay nhau bước đến trước quầy bán vé, Giang Ảnh chọn một bộ phim nghệ
thuật mới chiếu gần đây.
“Em mời anh xem phim nha.” Giang Ảnh vỗ vỗ tay Trác Thành, lấy điện thoại
ra chuẩn bị quét mã mua vé.
“Được.” Trác Thành buông tay cô ra, choàng lên vai của cô gật đầu.
Giang Ảnh nói với nhân viên bộ phim muốn xem, chọn suất chiếu mười phút
sau.
“Suất mười phút sau bắt đầu đã đủ chỗ ngời rồi, đợi một chút tôi kiểm
tra giúp quý khách.” Nhân viên mở hệ thống ra và chỉ cho Giang Ảnh xem.
Ngược lại là còn có ba bốn chỗ ngồi, chỉ là phân tán trong mỗi góc,
không có hai chỗ ngồi cạnh nhau.
Giang Ảnh buồn rầu cau mày, cô và Trác Thành đến đây để hẹn hò phải
không, nếu ngồi cách nhau cả vạn dặm, vậy thì thật kỳ lạ.
Cô ngẩng đầu nhìn màn hình điện tử đang cuộn qua các cảnh phim, suất tiếp
theo là hai tiếng sau rồi.
“Xin hỏi suất này còn phòng nào đang chiếu không?” Giang Ảnh không ôm
hy vọng hỏi nhân viên, không có phòng nào thì đổi phim khác xem.
Tuy rằng cô rất muốn xem bộ phim này, nhưng hai người ngồi cùng nhau
xem phim sẽ tốt hơn.
“Hiện tại bộ phim này phòng bình thường chỉ có phòng C đang chiếu,
nhưng mà phòng ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.