Xung quanh âm thanh thảo luận đang ồn ào bỗng biến mất trong nháy mắt, tĩnh lặng lại.

Giang Ảnh quay sang nhìn về phía âm thanh phát ra, nhìn thấy Trác Thành đứng bên cạnh bàn của bọn họ, cũng không biết từ khi nào nhiều người đứng xung quanh, nhất thời vô cùng bất ngờ, ngồi sửng sờ, ánh mắt kinh ngạc nhìn anh.

Trác Thành đứng thẳng bên cạnh bàn, sắc mặt vô cùng lạnh lùng, sau khi nói xong hai câu kia, lạnh nhạt liếc nhìn nhà đầu tư đang càn quấy kia, rồi thu ánh mắt lại đứng tại chỗ.

Mấy người đang đi theo sau Trác Thành đứng xung quanh anh và nhà đầu tư đang nhìn nhau, cũng không biết có nên mở miệng giảng hòa hay không.

 m thanh bàn tán xung quanh không ngừng,

“Vị này là...”

“Người này mà anh cũng không biết? Người sáng lập của Tư bản Ngôn Sơn, hôm nay anh ta lại đích thân đến tham gia hội nghị.”

“Thật ư? Không thể đâu. Bình thường không phải anh ta không bao giờ lộ mặt sao?”

“Có ai nói không phải đâu.”

“Có dự án hay muốn tự mình ra tay cũng nói không chừng.”

“Có khả năng, anh không nghe anh ta mới vừa nói dự án này có thể đầu tư sao?”

“Ý kiến của mọi người rất dũng cảm, tôi cảm thấy rất ổn.”

“...”

Sắc mặt của nhà đầu tư vừa rồi còn đang kêu gào chê trách dự án của Giang Ảnh càng trở nên khó coi, cuối cùng sắc mặt đã trắng bệch ngồi không yên, chán nản rời khỏi chỗ ngồi.

Trác Thành không thèm để ý, lập tức đi lên trước vươn tay về phía Tư Nguyên, ngắn gọn nói, “Trác Thành, Tư bản Ngôn Sơn.”

Vừa rồi Tư Nguyên bị người kia chọc tức, thấy anh ta phẫn nộ rời đi, cảm giác này quả thực hả lòng hả dạ. Đang muốn đứng lên cảm ơn Trác Thành bênh vực lẽ phải, gặp Trác Thành vừa lúc tiến đến, sảng khoái bắt tay anh ấy,

“Chào anh Trác tổng, tôi là Lục Tư Nguyên của Lớp học Khải Tư.”

Trác Thành gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Giang Ảnh đang đứng bên cạnh, Tư Nguyên thấy thế, vội giới thiệu tiếp: “Vị này chính là Giang Ảnh, giám đốc kinh doanh của Lớp học Khải Tư”

Khóe miệng Trác Thành cong, vươn tay về phía Giang Ảnh, ngữ khí vô cùng quen thuộc, âm thanh trấm ấm,

“Giám đốc Giang, đã lâu không gặp.”

Trác Thành nói xong, không khí đã có vẻ khác đi.

Những người xung quanh đều nhìn về phía Giang Ảnh, không ngờ được vị này lại đang giấu nghề, thế mà lại quen với giám đốc của Ngôn Sơn.

Vừa rồi lúc Tư Nguyên đứng lên thì Giang Ảnh cũng đứng lên theo, thấy tay của Trác Thành, cô đưa tay ra nắm lấy theo bản năng.

Lúc Trác Thành xuất hiện rất gây chú ý, Giang Ảnh cứ nhìn anh mãi.

Khuôn mặt lạnh lùng của anh, mặc một bộ vest màu đen, nhẹ nhàng nói ra lời nói ấy, đứng trong đám người vây quanh.

Giang Ảnh thấy vậy, nhớ tới lúc họ mới gặp thấy dáng vẻ của anh trên căn cước.

Không thể không thừa nhận, cho dù là đang gây khó dễ với vị nhà đầu tư kia, anh cũng vẫn đẹp, thậm chí anh còn tuấn tú hơn bình thường.

Chỉ là Giang Ảnh không biết tại sao luôn có cảm giác lạ, giống như bản thân chưa từng quen biết anh.

Cho đến lúc bắt tay với anh, cảm giác xa lạ kia mới dần dần biến mất.

Tầng tầng lớp lớp lạnh như băng trong mắt anh vừa rồi dường như bị phá vỡ và tiêu tan, lúc nhìn về phía cô, trong mắt bất giác mang theo ý cười, ánh mắt ôn hòa sáng ngời chăm chú nhìn cô.(Hạt Tiêu x T Y T)

Cô nhẹ nhàng thở phào, thì ra người đứng ở đây thực sự là người mà cô quen.

Tay anh ấm áp kh

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play