Hứa Kinh Hoa và Lưu Diễm trợn tròn mắt
nhìn nhau thật lâu thì nàng mới phát giác người này nghiêm túc lạ thường, không
hề có ý định nói đùa. Đương nhiên việc này cũng không có gì phải đùa nên liền
nói: "Ta mệt mỏi, ta muốn nghỉ ngơi một chút."
"Được, chúng ta dừng chân ở nhà
trọ đối diện."
Hứa Kinh Hoa đi theo hắn đến nhà trọ.
Đoàn người của Đại Điện hạ không biết bao nhiêu người thế nhưng thuê cả hai dãy
trọ. Lưu Diễm sắp xếp cho nàng ở hậu viện rồi lại chỉ chỉ về căn phòng phía
trước: "Ta ở ngay chỗ đó, có việc thì gọi ta. À, đúng rồi." Hắn lại chỉ
vào phòng khách ở phía bắc hậu viện.
"Phía sau là một hậu viện khác,
bên trong có một đám thương nhân còn mang theo người hộ tống. Gió thổi cỏ lay
một chút đều mang gậy ra xem xét. Nếu muội muốn giải sầu thì cố gắng đi bằng
cửa trước để tránh bị thương."
"..." Hắn đang trông chừng
phạm nhân sao?
Hứa Kinh Hoa tức giận xoay người đi vào
phòng. Lúc đóng cửa nàng còn cố ý dùng sức, mạnh đến mức phát ra một tiếng động
lớn mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Phòng có hai gian, trên bàn ở gian
ngoài có đặt một túi hành lý. Hứa Kinh Hoa đi đến mở ra, bên trong có bánh mì
và hai bộ y phục, đều là nam trang. Nàng cầm y phục lên so sánh, vừa vặn với
vóc dáng của nàng.
Hứa Kinh Hoa còn chưa hết tức giận nên
bỏ lại hai bộ quần áo, đi vào gian trong ngủ đến chạng vạng.
Sau khi tỉnh lại, nàng không vội đứng
lên mà duỗi thẳng tai nghe động tĩnh bên ngoài. Ngoài cửa sổ im ắ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.