《 Trưởng Thượng Tung Hoa- Calantha TYT》
Truyện được
Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.
Hai người đã
lâu không gặp, từ lúc anh đi công tác, đến cãi vã, rồi chiến tranh lạnh kéo
dài. Lúc này là giai đoạn hòa hoãn nhưng cũng không ai chịu chủ động cúi đầu.
Nếu nói một
chút cũng không nhớ là không có khả năng.
Rất nhiều thay
đổi đều là diễn ra một cách âm thầm, giống như dòng nước lặng lẽ, không nói một
lời. Phương Thanh Chỉ không thể giải thích được những thay đổi đã xảy ra trên
người mình. Khi nào cô bắt đầu cảm giác ra hương vị, khi nào bắt đầu nếm được
ngon ngọt, khi nào bắt đầu không chán ghét, lại bắt đầu yêu thích từ khi nào?
Từ gian nan đến thuận lợi, từ chối từ đến ôm ấp, từ chán ghét đến yêu thích.
Làm sao có thể biết rõ đến từng chi tiết? Khi “tiếp nhận” Trần Tu Trạch lần đầu
tiên, sắc mặt Phương Thanh Chỉ tái nhợt, hoàn toàn không biết hoa cũng có thể
nở trên bụi gai, lại càng không biết miệng vết thương cũng có thể có pháo hoa
nở rộ. Cô chỉ là linh hồn bị mạnh mẽ đưa tới thế giới này, đối với thật nhiều
việc đều hoàn toàn không biết gì cả.
Phương Thanh
Chỉ không biết.
Cô chỉ biết
trong khoảng thời gian không có Trần Tu Trạch bên cạnh, cô phải mất rất nhiều
thời gian để điều chỉnh lại sinh hoạt của mình. Thói quen là thứ cực kỳ đáng
sợ. Cô luôn miệng nói anh không đến thì không đến, những vẫn sẽ bất chợt nhớ
anh. Những đêm mất ngủ, hay vào trước sau kì kinh nguyệt, Phương Thanh Chỉ
thường hoảng hốt nằm mơ; mơ thấy Trần Tu Trạch ở phía sau cô, chạm vào cô.
Trong lúc mơ màng cô quay người lại, duỗi tay tìm kiếm, nhưng chỉ sờ đến chăn
nệm có nhiệt độ cơ thể của mình mà không phải là cánh tay mà cô từng nghĩ là
gông cùm xiềng xích.
Có chút nhớ
nhung là sau này mới biết được.
Mặc dù cô vẫn
chỉ trích nó.
Phải nói như
thế nào nhỉ? Phương Thanh Chỉ gần như không thể giữ được tự tôn trước mặt Trần
Tu Trạch, dường như chỉ có điều này là cô không thể giúp được anh, cũng là điều
duy nhất cô có thể chống lại và chứng minh lòng tự trọng của mình. Cô sẽ không
nói những suy nghĩ và giấc mơ đêm nay với bất kỳ ai, càng không cho phép chính
mình ngày càng ỷ lại. Phương Thanh Chỉ gần như đập nồi dìm thuyền mà từ chối
hòa tan trong lòng bàn tay của đối phương. Cô tin rằng mình có thể sống một cuộc
sống bình thường, vẫn có thể đi làm, đọc sách, sinh hoạt ngay cả khi không có
Trần Tu Trạch. Cuộc sống về đêm của Phương Thanh dường như cũng không cần Trần
Tu Trạch giúp đỡ. Cô học cách tự an ủi mình, cô cũng có hai tay, không cần dựa
vào anh.
Duy chỉ có một
lần sơ hở là vào mấy ngày trước khi khai giảng, lúc Phương Thanh Chỉ đang làm
việc ở hiệu sách, sau khi sắp xếp lại xong sách vở, cô vô cùng mỏi mệt nên ngồi
tạm ở bậc thang nghỉ ngơi, đắm mình trong ánh nắng mặt trời.
Trên đường có
người đi qua, tay cầm gậy chống bằng gỗ đàn hương, giày da bóng loáng, đứng ở
phía đối diện.
Phương Thanh
Chỉ ngẩng đầu lên, l� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.