Kỷ Uyển là người được truyền thừa Vu tộc thượng cổ, nàng
dùng hai ba ngày để sửa lại mắt trận, khiến cho quỷ trận vốn cố ý hút khô máu
thịt yêu tộc biến thành dùng để nuôi dưỡng yêu tộc.
Tống Tử Nhiên bị ép bế quan, không chút tình nguyện. Kỷ
Uyển lại cảm thấy không tồi, thậm chí rất hy vọng hắn có thể bế quan như thế
một trăm năm, bình yên vượt qua một kiếm của nữ chính, nhưng ngẫm lại cũng
không thể, trận pháp này không vây khốn được đại yêu Xà Vương quá lâu.
Lần bế quan này, Tống Tử Nhiên dùng mười năm.
Trong lúc đó Kỷ Uyển đã giải quyết những yêu tộc có
nguyên thần rời khỏi cơ thể, tránh để chúng thừa dịp Tống Tử Nhiên suy yếu mà
đoạt xá.
Xác định rừng Tử Trúc không còn nguy hiểm nữa, Kỷ Uyển
mới đến trấn nhỏ ở, cho đến khi Tống Tử Nhiên bế quan xong.
Tống Tử Nhiên ngày đó bế quan trong rừng Tử Trúc đột
nhiên có cảm ngộ, chỉ thấy màng mỏng màu bạc bao trùm toàn bộ rừng cây kịch
liệt thu lại, sau đó hội tụ thành khí, toàn bộ tiến vào trong cơ thể Tống Tử
Nhiên, khiến cho cảnh giới của hắn tăng lên, sau mấy đạo kim quang lóe lên,
Tống Tử Nhiên phóng lên trời, một đường theo hơi thở quen thuộc bay đến một tòa
nhà lớn được xây dựng trên hồ nước bên ngoài trấn.
Tống Tử Nhiên dừng chân trước một căn phòng treo màn
trướng, ở trên nóc nhà nghe giai nhân
đánh đàn... Giai nhân vén một đoạn váy nhỏ lên, một đôi chân nhỏ trắng nõn đáng
yêu ngâm trong hồ sen, cây đàn kia lơ lửng trong tay cô, hắn giống như một
thiếu niên ái mộ người đẹp, khiêm tốn chờ giai nhân thương xót.
Diện mạo giai nhân so với mười năm trước càng trưởng
thành hơn rất nhiều, ước chừng như nữ tử hai mươi bốn mười lăm tuổi ở phàm
gian, khoảng thời gian này cô nương đã loại bỏ đi sự ngây thơ không biết thế
sự, nhưng cũng chưa thành thục giống như trái cây đỏ trên cành cây cong, chỗ
nào cũng rất thích hợp, chính là thời điểm hấp dẫn người khác. Tống Tử Nhiên
bình thường sẽ không động đến nữ tử thế gian, người duy nhất động qua chính là
nữ tử ở độ tuổi này.
Tươi mát ngon ngọt, như vậy rất mê hoặc người khác.
Đợi đến khi tiếng đàn dừng lại, hắn mới cười vỗ tay nói:
“Nhạc này chỉ nên có trên trời, nhân gian hiếm được mấy lần nghe thấy.”
Kỷ Uyển đẩy cây đàn trong tay ra, cây đàn kia phốc một
tiếng chìm xuống nước
“Ta chỉ học ba tháng, cùng lắm là cầm âm vừa mới điều
chỉnh mà thôi.”
Theo lý thuyết, đây đã là rất không nể mặt... Tống Tử
Nhiên chớp chớp mắt: “A Uyển không biết rồi, đều là vì tình nhân trong mắt hoá
Tây Thi.”
Giám định hoàn tất, đây là một tiểu vương tử có thể nói
chuyện tình tứ mọi lúc mọi nơi ~
Cảnh giới Tống Tử Nhiên tăng lên, ưu điểm quanh thân đều
phóng đại, cả người càng khiến người ta chú ý.(Ứng dụng T YT)
Kỷ Uyển gần như cũng không bị ảnh hưởng: “Chúc mừng ngươi
đạt đến cảnh giới mới.”
Tống Tử Nhiên: “Không quan trọng, A Uyển, bây giờ ta dẫn
nàng ra ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).