Tống Tử Nhiên: “Ta thấy chuyện ác này có liên quan đến yêu tộc.”

Ngươi thấy từ đâu vậy? Từ một chút tin tức ít đến đáng thương của hai người đang bị bệnh sắp chết mà còn không biết kia mà suy ra sao? Đúng là ăn nói lung tung.

Tống Tử Nhiên: “Trực giác nói cho ta biết tối nay sẽ gặp chuyện thú vị.”

Có đôi khi trực giác tu sĩ cũng là một loại vũ khí của bọn họ.

Kỷ Uyển căn bản không để ý tới hắn nữa, Tống Tử Nhiên thấy nàng tuy không tỏ thái độ, cũng không phản đối, liền quyết định thừa dịp đêm tối đến núi Tử Trúc xem thử.

Hai phàm nhân này hại nhiều nữ tử vô tội như vậy, vốn là đáng tội, bây giờ bị dọa đến mức cứng đờ, hai người chỉ ném bọn họ ở khách điếm, không quản nhiều.

Núi Tử Trúc nằm ở phía đông của thị trấn nhỏ, ban đêm nhìn vào giống như đầu một con sư hổ, trong đêm tối có chút dọa người. Bản thân hai người là người tu đạo, không bị ảnh hưởng gì, chờ đến khi đi vào sâu trong rừng Tử Trúc, mũi Tống Tử Nhiên khẽ động, phát hiện khí tức yêu tộc ở đây rất nồng.

Tống Tử Nhiên: “Tùy tiện nói thôi, cái tốt không linh cái xấu linh, đúng là yêu tộc.”

Kỷ Uyển: “À….Mặt có đau không?”

Da mặt Tống Tử Nhiên dày như da rắn của hắn, đương nhiên sẽ không đau.

Hai người tuy rằng ở trong rừng Tử Trúc cảm nhận được khí tức yêu tộc, nhưng vẫn không tìm được chút manh mối nào, mãi đến khi trời sắp sáng, mới nghe được một tiếng cười quái dị.

“Địa ngục không cửa các ngươi lại hết lần này tới lần khác muốn xông vào.”

Hai người liếc nhau, đều thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương. Đây chính là đại tiên trong lời của hai người kia? Vừa hiện thân đã trào ra một cỗ sát khí tanh mùi máu khiến người ta khó chịu, chẳng trách chỉ dám dùng thanh âm chỉ thị hai phàm nhân, không dám lộ ra bộ mặt thật, nếu không chắc đã trực tiếp dọa chết hai người.

Quái vật xuất hiện trước mắt họ chỉ là hình dạng giống như người mà thôi. Hắn ta một thân da bọc xương, trần truồng, hai chân màu xám xanh, phủ đầy thi ban, hai cánh tay giống như cánh dơi, đầu là một bộ xương không có máu thịt, mùi khiến người ta buồn nôn.

"Chẳng trách nửa đêm cũng không dám lộ diện, thì ra là tôn quý đến không dám gặp người." Tống Tử Nhiên bình tĩnh nhìn lại, khẩu khí càng trêu chọc hơn: “A ~ Đây là vị nào đây, thật là thập phần đặc biệt. Đoạt xá cái nào không được, lại đoạt Bách Dạng Quỷ tới chơi~ Thật là thú vui lớn”

Cái gọi là Bách Dạng Quỷ, là một loại yêu vật cấp thấp rất phổ biến trong nhân giới. Người trong lòng mang oán hận, sau khi chết thi thể phân chia, oán khí bốn phía. Nếu một bộ phận trong đó rơi vào cực âm chi địa, sẽ sinh ra tà linh, loại tà linh này chấp niệm tổ chức lại cơ thể. Nhưng loại tà linh này không có trí tuệ, đương nhiên không có khả năng dựa vào bản thân tìm lại thi thể rải rác, thường tìm kiếm bộ vị khác có thể ghép lại tùy ý lắp ráp, lại không có thẩm mỹ cơ bản. Tùy ý hợp thành ra một thi thể, bộ dạng kia liền vô cùng kỳ quái.

Bách Dạng Quỷ này vô cùng yếu, chính là bởi vì Nguyên Thần ở trong thân thể quá mức cường đại nên thân

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play