Một tuần sau đó hai người gần như là chiến tranh lạnh với
nhau. Trước kia cho dù có bận rộn thì một tuần Lý Bách Nhiên cũng trở về ba lần,
còn bây giờ không bận gì nữa nhưng cũng không đến chỗ Từ Triết Phàm lần nào hết.
Ở trường thì hai người cũng không học cùng một lớp, mặc
dù đúng là Từ Triết Phàm vì câu nói kia của Lý Bách Nhiên mà tức giận nhưng
cũng không có ý định cắt đứt với cậu. Dù sao hai người cũng đã quen biết nhau từ
nhỏ, chỉ riêng tình cảm bạn bè thôi cũng đã rất sâu đậm rồi. Mấy năm nay lại
còn hai người lại còn thường xuyên ở bên nhau như hình với bóng, bây giờ đột ngột
xa cách như vậy làm cho anh cảm thấy rất không thoải mái như là có thứ gì đó chặn
lại ở trong lòng vậy.
Cho dù là như vậy thì theo thói quen mỗi khi Từ Triết
Phàm nấu cơm vẫn sẽ nấu thêm một phần nữa, nhưng chờ đến mười một giờ cửa nhà
cũng không có tiếng động gì hết. Từ Triết Phàm không khỏi lẩm bẩm trong lòng, mặc
dù bình thường Lý Bách Nhiên cũng keo kiệt, cũng khó tính nhưng chưa từng giống
như bây giờ, thật không hiểu nổi rốt cuộc cậu ta đang tức giận cái gì nữa? Đó
cũng chỉ là một câu nói tức giận lúc say rượu thôi, dù là lời nói có hơi nặng nề
nhưng cũng không đến mức không nói chuyện với nhau như này chứ? Sau vài ngày cuối
cùng Từ Triết Phàm cũng không chịu đựng nổi nữa nên đã chặn Lý Bách Nhiên lại ở
trong thư viện.
Lúc ấy Lý Bách Nhiên đang ngồi trên ghế đọc sách thì
thấy Từ Triết Phàm kéo ghế ra ngồi đối diện. Lý Bách Nhiên cũng chỉ ngẩng đầu
nhìn một cái rồi lại cúi đầu tiếp tục đọc sách.
Từ Triết Phàm cũng lấy một cuốn sách để giả vờ, thấy
Lý Bách Nhiên không phản ứng gì thì anh ho một cái rồi sau đó quan sát sắc mặt
Lý Bách Nhiên. Lúc này trong thư viện cũng có khá ít người cho nên anh cẩn thận
nói: � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.