Bố
mẹ Kỷ vừa vào phòng bếp, Kỷ Thời Vũ liền đá và chân Bùi Thừa một cái nữa, bất
quá lần này lực đạo của cô nhẹ hơn nhiều.
“Cậu
suýt chút nữa hại chết tớ rồi.” Kỷ Thời Vũ đến gần Bùi Thừa hạ giọng nói.
“Tớ
cũng đâu biết bố mẹ cậu không biết cậu chuyển lớp đâu.” Bùi Thừa vô tội giải
thích.
“Nhưng
mà chuyện cậu chuyển lớp sao không nói thật với chú và dì?” Bùi Thừa nghi hoặc
hỏi.
“Nếu
là tớ thì không nói, nhưng cậu- một nữ sinh ngoan ngoãn chưa từng nói dối bố mẹ
thì có vấn đề đấy.” Anh nhìn cô nói.
Vừa
nói như vậy, Kỷ Thời Vũ có hai nhân cách theo suy đoán của anh.
Hai
ngày này khi ở chung, anh tựa hồ cũng chưa thấy nhân cách khác của cô xuất
hiện.
Bùi
Thừa nghĩ có lẽ khi Kỷ Thời Vũ gặp nguy hiểm, nhân cách bưu hãn của cô mới xuất
hiện cũng giúp cô thoát khỏi nguy hiểm.
Kỷ
Thời Vũ hướng mặt về phía anh trợn trắng mắt, nói thầm trong lòng nếu không
phải do cậu tôi sẽ chuyển lớp chắc?
Bùi
Thừa một bộ dáng nghĩ ngợi đến xuất thần, Kỷ Thời Vũ không biết anh nghĩ gì
trực tiếp dỗi một câu: “Quản tốt chính mình đi.”
Dứt
lời, cô đi vào phòng bếp.
Lý
do vì sao cô mời Bùi Thừa đến nhà chơi, phải kịp thời giải thích rõ ràng với
mẹ.
Thời
điểm bố mẹ Kỷ thương lượng trong phòng bếp vừa xong, Kỷ Thời Vũ bước vào.
Cô
đi đến trước mặt mẹ Kỷ, nhỏ giọng nói: “Mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ.”
Mẹ
Kỷ nghe vậy lập tức nhìn bố Kỷ, trao đổi ánh mắt.
Hai
người dùng ánh mắt bắt đầu đối thoại không phát ra tiếng.
Mẹ
Kỷ: Không th� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).