“ Có phải chị đang giận nhau với Hàn
Thắng không?” Thời Gia hỏi Gạo.
“Không có nha.”
Thời Gia nhìn miếng đậu hũ bị Gạo
chọc nát, lại không dám hỏi lần thứ hai.
“Giường ký túc xá của em nhỏ như
vậy, hay là chúng ta đến khách sạn ngủ đi?” Thời Gia đề nghị.
“Vậy cũng được, chị ngủ cũng không
ngay ngắn lắm, sợ sẽ đá em xuống đất mất.”
“Được, chúng ta đi thôi!”
Sau khi cơm nước xong, bọn họ cầm
hành lý đi khách sạn, Gạo mua một ít rượu để tiêu sầu, chờ sau khi Thời Gia tắm
rửa xong ra ngoài, người tự xưng ngàn ly không say kia đã bắt đầu chơi đến điên
cuồng.
Thời Gia để cô nàng nằm xuống nghỉ
ngơi, Gạo ôm lấy Thời Gia nói: “Hàn Thắng đúng là không phải con người! Chị đã
đến tìm anh ấy chơi nhưng anh ấy đi công tác mà cũng không mang theo chị! Thật
tức chết chị rồi!”
“Đúng là quá đáng! Chúng ta không để
ý đến anh ấy, để cho anh ấy sốt ruột chết mới thôi.”
“Tính cách của anh ấy nếu lửa thiêu
đến mông còn còn thể đi thay quần được.. có cái rắm mà sốt ruột.”
Thời Gia cười đến không ngừng được:
“Được rồi, đi tắm xong rồi ngủ nào, ngày mai tỉnh dậy sẽ bị đau đầu đây.”
Gạo không phản ứng cô, Thời Gia cho
rằng cô ấy ngủ rồi, cô cúi đầu nhìn, lại thấy cô ấy đang khóc.
“Gạo đừng khóc, em giúp chị mắng nh
ấy, đúng là ở trong phúc mà không biết đường hưởng! Chị yên tâm em nhất định sẽ
giúp chị giáo huấn anh ấy, chị đừng khóc.”
“Vậy bây giờ em mau mắng anh ấy đi!”
“Được, chị đi tắm rửa đi, em đi mắng Hàn Thắng!”
“Được! Em không được chốt cửa phòng
tắm, chị muốn nghe!”
Thời Gia đỡ cô ấy đi tắm rửa, cô
không có WeChat của Hàn Thắng nên liền gọi điện thoại cho Hứa Lẫm.
“Anh bây giờ mau gọi điện thoại mắng
Hàn Thắng đi, thật quá đáng, đối xử với bạn gái không tốt một chút nào, Gạo bây
giờ đang khóc lóc rất thảm thiết, nếu còn như vậy Gạo của chúng ta sẽ không yêu
đương với anh ấy nữa, một giây cũng không muốn yêu đương với anh ấy!”
Hứa Lẫm hỏi: “Khóc thật sao? Vì
chuyện gì?”
Thời Gia kể với anh mọi chuyện, Hứa
Lẫm nói: “Vậy em nói cho Gạo biết, lần này Hàn Thắng không mang theo cô ấy cùng
đi là có nguyên nhân, sau hai ngày nữa cô ấy sẽ biết, còn nữa, thật ra sếp Hàn
rất yêu cô ấy, thật sự.”
“Thật không? Nghe có vẻ thật là khó
tin……”
“Anh sao có thể lừa em được, bảo
bối?”
“Được.”
Oang! Con ma men bị ngã! Thời Gia
tay chân luống cuống chạy vào nâng Gạo dậy
tắm rửa sạch sẽ lại cho cô ấy rồi lại kéo cô ấy lên giường, chính mình
lăn lộn một hồi cũng đầy mồ hôi, cô lại tắm rửa một lần nữa rồi mới đi ngủ.
Ngày hôm sau, trước khi đi làm, Thời
Gia mua bữa sáng và thuốc giải rượu cho Gạo, sau đó lại để lại tin nhắn nói cho
Gạo về những điều Hứa Lẫm nói cho cô.
Sau khi tỉnh lại Gạo liền điên cuồng
quấy rầy Hứa Lẫm để ép anh nói ra những điều Hàn Thắng đang che giấu, nhưng Hứa
Lẫm rất thiếu đạo đức, trực tiếp chuyển điện thoại của cô ấy cho Hàn Thắng.
Cô ấy hỏi Hàn Thắng, Hàn Thắng cũng
rất thần bí, Gạo không vui, cô ấy dứt khoát không hỏi nữa: “Anh đem điều em chờ
mong giấu kín như vậy, đến lúc đó nếu không
phải là việc kinh thiên địa quỷ, em cũng sẽ không cảm động, đừng trách
em nha.”
“Anh biết.” Hàn Thắng nói.
Gạo đến hai ngày liền chạy khắp nơi
đi chơi, mỗi ngày tan tầm Thời Gia đều xem mấy tấm ảnh Gạo chụp được rồi cảm
thán: “Chị thật là có mắt nghệ thuật!”
“Nếu chị làm hướng dẫn viên du lịch
khẳng định sẽ rất lợi hại!” Thời Gia nói.
“Đúng là ý không tồi, để chị suy xét
thử.” Gạo nói.
Hai người tìm một chỗ ăn cơm chiều,
lúc tính tiền người phục vụ nói có người đã thanh toán rồi, Thời Gia nhìn theo
hướng người phục vụ chỉ, vậy mà lại thấy Vương tổng.
“Ai vậy nha? Có biến rồi! Ha ha ha ha
ha ha Hứa Lẫm có nguy cơ rồi!”
“Đừng nói bậy!”
Thời Gia hỏi người phục vụ số tiền
trong hóa đơn rồi cô chuyển tiền trả cho Vương tổng và cảm ơn ông ta.
Vương tổng nói: “Chúng ta quen biết
nhau là bởi vì tôi thiếu nợ, có thể điều đó làm cho cô hiểu lầm kinh tế của tôi
bị eo hẹp, đúng là cách đây không lâu tình hình của công ty có chút khó khăn
nhưng hiện tại đã được giải quyết ổn thỏa. Đây chỉ là một phần tâm ý của tôi
muốn cảm ơn cô, nên mong cô không cần từ chối. ”
Thời Gia cũng không biết nên nói gì
cho tốt, cô kể hết mọi chuyện cho Gạo, sau khi nghe xong Gạo liền sợ ngây
người: “Em có sức hút mãnh liệt quá đấy, gửi một tin nhắn thôi mà có thể rước
đào hoa đến, em gái tốt à, lúc chị theo đuổi Hàn Thắng mọi người ai cũng khóc
vì tội nghiệp cho chị, em mau cho chị xem tin nhắn để chị học hỏi nào.”
“Em đã xóa lâu rồi, cũng không nói
gì nhiều, chỉ là nói vài câu tử tế với người ta mà thôi.”
“Chị đây đã hiểu.”
“Em xem diện mạo của em ôn nhu xinh
đẹp như vậy, tính cách lại dịu dàng, hơn nữa đòi nợ còn lịch sự văn minh, người
ta động tâm cũng rất bình thường nha, đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn là
do em rất xinh đẹp.”
“Đừng nói giỡn, thật phiền nha, em
không nghĩ sau này sẽ lui tới với ông ta, Hứa Lẫm sẽ không vui đâu.”
“Vậy không phải đơn giản sao? ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.