Nói xong, Lam Tiểu Bố vội vàng đi ra ngoài, thậm chí không ở lại thêm giây phút nào.
Nhìn bóng lưng Lam Tiểu Bố, Lam Nguyệt tỏ vẻ thương cảm. Đến Hoán Nữ cung, rõ ràng là đã đắc tội lớn với chấp sự, nếu như có thể rời khỏi nơi Hoán Nữ cung đơn giản như vậy, chấp sự kia chẳng khác nào đang vả vào mặt mình, loại chuyện này nàng cho rằng tuyệt đối không thể xảy ra.
Cũng giống như khi tiến vào Đại Uyên Thần Môn, khi Lam Tiểu Bố rời khỏi Đại Uyên Thần Môn cũng chẳng gặp chút trở ngại nào, chỉ hơn nửa canh giờ, Lam Tiểu Bố đã dễ dàng rời khỏi Đại Uyên Thần Môn.
…
Mấy ngày sau, Lam Tiểu Bố cuốn Mạc Tiểu Tịch ra ngoài.
“A…” Mạc Tiểu Tịch nhìn cảnh sắc bên ngoài Luân Hồi Oa, ngạc nhiên a lên một tiếng, cả người tựa như vô cùng chấn động trước cảnh sắc này, thậm chí nàng cũng không nhớ rõ đã bao lâu rồi mình chưa ra ngoài nhìn thấy những thứ này.
Nhưng mà nàng nhanh chóng tiỉnh táo lại, kinh hoảng nhìn Lam Tiểu Bố, “Ngươi là ai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT