Dừng một chút, Bàng Bất Lận lại nói tiếp, “Đi thôi, ta dẫn ngươi đến một nơi, nơi này mặc dù thần linh khí yếu kém một chút, nhưng tuyệt đối vẫn có. Chúng ta có thể ở đây tu luyện một khoảng thời gian, chờ sau khi người Dục Thần rồi, ta sẽ dẫn người đi dạo khắp thần giời. Quan trọng nhất chính là Chúng Thần Chi Địa kia, nơi này thứ gì cũng có, chỉ cần ngươi có thần tinh mua sắm.”
      Lam Tiểu Bố cảm nhận thần linh khí xung quanh một chút, nhạt đến mức gần như không có, quả nhiên giống như lời Tra Tra nói, nơi này thần linh khí đâu chỉ quá yếu kém, thật sự là chẳng có chút thần linh khí nào.
      “Tiểu Bàn, ngươi biết Đại Uyên Thần Môn ở đâu không?” Lam Tiểu Bố hỏi.
      Bàng Bất Lận gật đầu, “Biết.”
      “Ta muốn đến Đại Uyên Thần Môn, cái Luân Hồi Bàn mà Lãnh Y Thường kia nói không phải đang ở Đại Uyên Thần Môn hay sao? Ta muốn đến đó xem một chút.” Lam Tiểu Bố vô cùng thẳng thắn nói.
      Bàng Bất Lận nhớ đến lời Lãnh Y Thường nói, hắn cực kỳ dứt khoát lắc đầu, “Nếu như lời Lãnh Y Thường nói chính là sự thật, Luân Hồi Bàn ở Đại Uyên Thần Môn, ngươi đi đến đó cũng không lấy được. Thực lực của Đại Uyên Thần Môn cường đại, đây là chuyện toàn bộ thần giới đều công nhận, đến Đại Uyên Thần Môn lấy đi Luân Hồi Bàn, chẳng khác nào đang tìm đương chết.”
      Lam Tiểu Bố cười cười, “Ngươi yên tâm, ta chỉ đi thử một chút thôi, ta sẽ cẩn thận. Ta chắc chắn có thể chạy trốn được, ngươi không cần phải lo lắng.”
      “Tốt, vậy ta dẫn ngươi đi.” Bàng Bất Lận chỉ hơi do dự một chút rồi đồng ý với Lam Tiểu Bố.
      Lúc này hắn mới hiểu vì sao trên người Lam Tiểu Bố lại có nhiều bảo vật như vậy, đây là thấy đồ tốt thì muốn lấy, nhìn thấy là không buông tha.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play