Phiến Thiên Nguyệt mang theo vẻ mặt tức giận chỉ vào người đàn ông cầm thanh giáo Phân Thủy, nói: “Chính là hắn, hắn thấy chúng ta bắt được cá ánh bạc xong luôn mạnh miệng nói cá là do hắn nuôi, bắt chúng ta phải đưa cho hắn. Chúng ta không đưa hắn liền đuổi giết chúng ta tới tận thành Mưu Bắc này.”
Lam Tiểu Bố biết đối phương tới thành Mưu Bắc vì muốn được bảo vệ, hắn cũng chẳng để tâm. Dù là ai tới thành Mưu Bắc này thì đều phải tuân thủ quy tắc. Nếu hắn đã nhận phúc lợi của thành Mưu Bắc thì nhất định phải làm ra chuyện gì đó cho thành. Nếu không muốn quản chuyện mà vẫn muốn nhận phúc lợi thì làm gì có chuyện tốt như thế.
Người đàn ông cầm giáo Phân Thủy trong tay, ôm quyền nói với Lam Tiểu Bố: “Vị bằng hữu này, ta là Khương Bất Lao, hai huynh đệ ta sinh sống ở Bất Dạ Hải quanh năm. Bất Dạ Hải không khác gì nhà của chúng ta vậy, thế mà bọn chúng dám tới Bất Dạ Hải của chúng ta để trộm cá ánh bạc, còn giết chết em trai của ta là Khương Bất Di, hôm nay ta mà không giết chết hai bọn chúng thì Khương Bất Lao ta không cần phải lăn lộn ở Bất Dạ Hải nữa.”
“Thành chủ, Khương Bất Lao và Khương Bất Di được mệnh danh là Bất Lao Song Sát, chúng ở Bất Dạ Hải ăn thịt người không nhả xương, hơn nữa kẻ đứng sau bọn chúng có vị thế rất lớn, nghe nói là Tây Côn Luân phái, một tiên môn năm sao. Cho dù là đệ tử cốt cán của tiên môn bốn sao cũng không dám tùy tiện đắc tội hai người bọn chúng. Người tu tiên tới Bất Dạ Hải mà gặp chúng thì đều tự giác đi đường vòng. Người tu tiên bị chúng giết chết thì đếm không hết, nhưng chưa có ai dám tìm chúng trả thù…” Lưu Mân lo rằng Lam Tiểu Bố sẽ gây ra chuyện sai lầm dưới cơn nóng giận, vì thế vội vàng truyền âm cho Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố làm như không nghe thấy lời của Lưu Mân, mà chỉ nhìn Khương Bất Lao rồi nói: “Vậy ngươi cũng đừng ở lại Bất Dạ Hải lăn lộn nữa.”
Khi Lam Tiểu Bố nói chuyện, hắn đánh ra một quyền trước. Còn người đàn ông vừa rồi đã giết chết hộ vệ của thành Mưu Bắc thì đang khinh thường nhìn Lam Tiểu Bố, nhưng hắn ta không ngờ đột nhiên Lam Tiểu Bố lại động thủ. Hắn ta vội vàng muốn tránh ra, nhưng khi thế của Lam Tiểu Bố quá mạnh mẽ, trực tiếp nghiền áp khiến hắn ta muốn tránh cũng không được.
Biểu tình khinh thường của hắn ta biến thành kinh hoàng, vội vã la lên: “Dừng tay…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT