Dạo gần đây Lam Tiểu Bố rất hài lòng, đúng là có địa bàn riêng có khác, không nói tới khi tu luyện không có ai quấy rầy, mà qua vài hôm hắn lại có được một đống công pháp, phương thuốc các loại.
      Mặc dù Lam Tiểu Bố chưa bao giờ nghĩ tới chuyện không đưa linh thạch, nhưng Lưu Mân lại nói những thứ đó không cần linh thạch, phần lớn đều thu thập từ mấy thương gia sống trong thành Mưu Bắc. Một số đồ không cần thiết thì dùng để làm phí bảo trì của thành Mưu Bắc.
      Trên người Lam Tiểu Bố có khá nhiều linh thạch, hắn vốn định từ chối nhưng khi nghĩ kĩ thì cũng không thấy có gì. Dù gì hắn cũng là thành chủ của thành Mưu Bắc, nếu ngay cả một chút phúc lợi cũng không có thì cái vì trí thành chủ này của hắn không phải sẽ khiến cho những người khác lo lắng hay sao? Nếu không vì linh thạch thì ngươi thử nói xem ngươi làm thành chủ ở chỗ này làm gì?
      Do không có quấy nhiễu nên tiến độ học tập trận pháp của Lam Tiểu Bố rất nhanh, có thể tự bố trí Tụ Linh trận cấp một, trận Phòng Ngự và các loại trận pháp khác. Không chỉ trận pháp tiến bộ nhanh mà ngay cả Đoàn Hồn thuật cũng tiến bộ nhanh chóng, chỉ trong thời gian ngắn thần niệm của hắn đã có thể càn quét trong hai mươi lăm dặm.
      “Bùm!’ Một tiếng nổ vang trời truyền tới, vừa rồi Lam Tiểu Bố đã dùng thần niệm để thăm dò trước tiên, hắn nhìn thấy một hộ vệ của thành Mưu Bắc bị thổi bay ra ngoài hơn trăm mét, sau đó ngã ùm xuống đất, thoạt nhìn không còn sống nữa.
      Lam tiểu Bố vô cùng tức giận, trực tiếp phi ra khỏi lầu tu luyện bằng cửa sổ, một quyền đánh về phía người đàn ông giết chết hộ vệ của thành Mưu Bắc.
      “Thành chủ, chờ một chút…” Lưu Mân vội vã chạy theo sau, lo lắng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play