“A, cái nồi này của ngươi không tệ.” Khi Lãnh Nghi Nhân còn đang nổi giận, đột nhiên nhìn thấy cái nồi sắt sau lưng Lam Tiểu Bố, vẻ mặt tức giận dữ tợn nháy mắt đã biến mất.
Sau khi nói cái nồi của Lam Tiểu Bố không tệ xong, con ngươi xoay chuyển mấy vòng, lại xoa xoa tay nói, “Nếu không thì thế này đi, ngươi đã thích Ngũ Hành Tháp của ta như vậy, ta cho ngươi đấy, ngươi đưa cái nồi kia cho ta. Còn những hứ khấc, ngươi cứ tùy tiện cầm, lấy bao nhiêu cũng không sao cả.”
Lam Tiểu Bố nhìn tên gầy này như đang nhìn một thằng ngốc, đầu óc gia hỏa này có vấn đề à, Luân Hồi Oa của hắn là gì chứ? Chỉ một món Hậu Thiên Linh Bảo mà dám đòi đổi Luân Hồi Oa của hắn?
“Không đổi, nếu không bán thì thôi, cáo từ.” Lam Tiểu Bố xoay người rời đi.
Người trước mắt này mặc dù là Thánh Nhân, nhưng mà Lam Tiểu Bố không hề cảm nhận được khí thế nghiền ép về tu vi trên người hắn. Theo Lam Tiểu Bố đoán, gia hỏa này nhất định dã bị tiêu hao quá lớn, trong lúc nhất thời không thể nào khôi phục được. Cũng không phải ai ai cũng giống như hắn, có Vũ Trụ Duy Mô.
Nếu tu vi đã không thể nghiền ép hắn, hắn có gì phải e ngại?
“Ha ha, người trẻ tuổi, ngươi lấy Luân Hồi Oa của Tam Oa Thánh Nhân, một khi bị Tam Oa Thánh Nhân phát hiện ra, muốn chết cũng là hy vọng xa vời. Chi bằng sớm bán cho ta, ta chẳng những có thể bảo vệ ngươi, ngươi còn có thể lấy được một đống bảo vật, vụ mua bán này đồ ngốc cũng biết nên làm như thế nào.” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố xoay người rời đi, Lãnh Nghi Nhân không nhịn được châm chọc một câu.
Thấy Lãnh Nghi Nhân không đuổi theo, Lam Tiểu Bố thầm nghĩ trong lòng quả nhiên là gia hỏa này có vấn đề, không dám đuổi theo đối phó với hắn.
Nhưng mà Tam Oa Thánh Nhân là ai? Luân Hồi Oa là của Tam Oa Thánh Nhân?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT