Lương hành bán lương với giá cao, quan phủ cũng thu vào một khoản bạc.
Ngô Sân mừng rỡ: Có tiền rồi! Bản quan lại có tiền rồi.
Tuy nhiên, số tiền này hắn cầm còn chưa đủ nóng tay, Lý Đạo Huyền đã xách theo lồng chim, xuất hiện ở cửa quan nha của hắn: "Ngô đại nhân, nghe nói các nạn dân trong thành có được một khoản tiền từ trên trời giáng rơi xuống, đã mua rất nhiều lương tại lương hành của quan phủ, trên tay ngươi khẳng định có tiền rồi chứ."
Trong lòng Ngô Sân đánh thót một cái.
Lý Đạo Huyền: "Số phân hóa học mua thiếu ở chỗ ta, cũng có thể thanh toán sổ sách rồi chứ."
Nếu như Ngô Sân là một quan xấu, còn có thể giở trò vô lại, nhưng hắn lại là một thanh quan, lại còn là văn nhân rất sĩ diện, người như thế không thể chơi xấu được, nợ tiền người ta, phải ngoan ngoãn trả lại, vì vậy, bạc vừa mới tới tay lại phải giao hết cho Lý Đạo Huyền.
Lý Đạo Huyền thu hồi bạc, trên mặt khẽ nở nụ cười tà ác: "Ngô đại nhân, lương hành của ngài, bị các nạn dân mua như thế, tồn lương khẳng định không còn nhiều lắm đúng không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT